Chương trước
Chương sau
“Các cậu đừng nói, Tống Tương Tư là người phụ nữ có mị lực nhất mà tôi đã gặp, không có một trong.”
Người bạn hữu kia dường như thật sự yêu thích Tống Tương Tư, đánh giá cô rất cao, giống như là đang khen nữ thần trong lòng mình, khen không dứt miệng: “Chỉ cần là tôi cần cảm giác, nói với cô ấy, cô ấy sẽ bớt chút thời gian, tôi chụp quá nhiều ngôi sao như vậy, cô ấy là người chụp thoải mái nhất, chỉ tiếc, mấy tháng trước đột nhiên tránh bóng .”
Nói đến Tống Tương Tư, Kiều An Hảo theo bản năng liền nói tiếp: “Chị Tương Tư đối với em rất tốt, lúc trước giúp qua em không ít việc, cũng không biết vì sao chị ý lại đột nhiên yên lặng không một tiếng động rời khỏi vòng giải trí, lúc trước chị ý nhận đóng một bộ phim, “quang vi ước kim”, phải bồi thường hơn hai triệu.”
“Tính cách chị Tương Tư rất tốt, nghĩa khí......”
Trên bàn, mỗi một người nhận thức Tống Tương Tư, chỉ cần nói tới cô, đều là những lời nói tốt.
Trên mặt Hứa Gia Mộc từ đầu đến cuối đều lộ vẻ thản nhiên cười, giống như mọi người đàm về một người không hề liên quan đến anh, thậm chí vài lần trong lúc đó, còn nâng tiểu Niên Cao lên thật cao, chọc tiểu Niên Cao vui sướng hoa chân múa tay, hồi nhiên cười.
“Bất quá đúng là Tống Tương Tư biến mất a, một chút tin tức cũng không có......” Trình Dạng uống một ngụm rượu, phát biểu ý kiến một câu.
“Tôi đã thấy cô ấy một lần.” Người bạn hữu kia của Trình Dạng lại lên tiếng, sau đó oai đầu suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: “Đại khái là khoảng sáu tháng trước, ở Los Angeles của Mĩ, cô ấy cùng một người đàn ông đang đi dạo, tôi lên tiếng chào cô ấy, tính cách của cô ấy vẫn như cũ, thản nhiên, nói với tôi được hai câu, liền cánh tay người đàn ông kia đi.”
Hứa Gia Mộc nghe rành mạch những lời nói của người kia, trên mặt vẫn không có biến hóa gì lớn, ánh mắt anh vẫn luôn chăm chú vào mặt của tiểu Niên Cao, khi bàn tay non nớt yếu ớt của tiểu Niên Cao đụng vào cằm của anh, anh còn nhìn về phía bé cong lên khóe môi cười cười, ánh mắt tối đen thâm thúy.
Thoạt nhìn Hứa Gia Mộc rất bình thường, nhưng mà không ai chú ý tới, vốn từ lúc mọi người bắt đầu nói chuyện phiếm, anh sẽ ngồi một bên chơi đùa với tiểu Niên Cao, một bên nói tiếp hai câu, nhưng mà sau đó, một chữ anh cũng chưa nói qua, thoạt nhìn lực chú ý toàn bộ đều đặt ở trên người tiểu Niên Cao, thẳng đến tiểu Niên Cao vùi vào trong ngực của anh ngủ, Kiều An Hảo gọi hộ lý muốn ôm đi, Hứa Gia Mộc còn lắc lắc đầu, liền cứ ngơ ngác ôm tiểu Niên Cao như vậy.
-
Ngày tiểu Niên Cao đầy tháng, đúng lúc là lễ Giáng Sinh.
Kiều An Hảo từu lúc bụng lớn đến bây giờ, dường như chưa đi ra ngoài chơi lần nào, đợi đến khi tiệc đầy tháng kết thúc, mẹ Kiều liền cùng hộ lý chăm sóc tiểu Niên Cao, ý bảo vài người trẻ tuổi nên đi ra ngoài chơi.
Kế hoạch lên, mọi người tuy thường xuyên gặp mặt, nhưng cũng rất ít khi tụ tập cùng một chỗ, Lục Cẩn Niên khiến cho trợ lý đặt một phòng ở “Cung Vàng Điện Ngọc”, mọi người đi vào trong đó tưng bừng náo nhiệt.
Nói là đến đó để náo nhiệt, nhưng mà Kiều An Hảo đang trong thời gian ở cữ, không thể uống rượu, chỉ gọi lên một ít nước trái cây tươi mát.
Lúc còn trẻ, tụ hội như vậy không biết có bao nhiêu thứ, Hứa Gia Mộc luôn luôn thực có thể chơi đùa, mỗi lần chơi đều phát triển ra trờ chơi đa dạng mới mẻ, nhưng mà không biết bắt đầu từ khi nào, mỗi lần anh tham gia tụ hội, luôn trầm mặc rất nhiều so quá khứ.
Kiều An Hạ tính cách vẫn không thay đổi, nhiệt tình dào dạt, nương kính rượu, vừa đến liền nhiệt tình kêu mọi người chơi trò đại mạo hiểm.
Lúc mọi người chơi đoán số, Kiều An Hảo có một đoạn thời gian đáng nhớ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.