Lúc Lục Cẩn Niên nghe đến đó, trong lòng đã lờ mờ đoán được tiếp theo Hứa Gia Mộc sẽ nói gì, nhưng vẫn làm vẻ như không biết, hỏi lại: “Gi cơ?”
“Lúc ấy cô ấy có viết một câu...” Hứa Gia Mộc cau mày nghĩ ngợi, sau đó mở miệng nói: “Khi còn sống, em yêu anh nhất, em bảo cô ấy đổi thành khi còn sống, em chỉ yêu anh. Rõ ràng là hay hơn, là yêu nhất, chỉ là duy nhất... chặc chặc, đề nghị của em không sai chứ?”
Hứa Gia Mộc không nhịn được đắc chí.
Nhưng là Lục Cẩn Niên ở bên cạnh, trong lòng mênh mông thành một mảnh.
Hóa ra, Kiều An Hảo đã từng cùng Hứa Gia Mộc, không phải biểu đạt tâm ý với nhau... mà là nhờ Hứa Gia Mộc xem thư tình hộ.
Phong thư đó, Kiều An Hảo hôm nay mới đưa cho anh, nhưng là viết từ nhiều năm trước, cho nên nói, giống như suy đoán của anh, lúc cô viết nó, cô đã thích anh?
Cái này có phải nghĩa là, từng năm ấy, không phải chỉ mình anh toàn lực yêu cô, mà là bọn họ đều toàn lực yêu nhau, chỉ là không ai có dũng khí đối diện nói một câu anh/em yêu em/anh?”
Một người Hứa Gia Mộc ở đó tự lỷ, sau đó đột nhiên xoay người, có chút tò mò tiến đến trước mặt Lục Cẩn Niên: “Anh, anh có biết thư tình của Kiều Kiều là đưa cho ai không? Lúc trước em hỏi rất nhiều mà cô ấy sống chết không nói cho em biêt?”
Lục Cẩn Niên đắm chìm trong suy nghĩ của mình, từ đầu đến cuối không nghe Hứa Gia Mộc nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-trom-55-lan/843920/chuong-805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.