Chương trước
Chương sau
Lục Cẩn Niên thật ra không có ý tứ chút ý tứ che lấp, thản nhiên mở miệng thừa nhận: “Đúng vậy.”
“Cậu đến tột cùng muốn như thế nào mới bằng lòng bỏ qua? Sự tình là do một mình tôi làm, cậu có thể nhằm vào một mình tôi......”
Anh đã có bằng chứng xác thực, chứng minh được hung thủ, căn bản không cần tiếp tục dây dưa vô nghĩa với bà ta như vậy...... Lục Cẩn Niên căn bản không đợi Hàn Như Sơ nói ra lời tiếp theo, liền mở miệng đạm mạc cao ngạo, nói: “Hàn phu nhân, nếu bà gọi điện thoại cho tôi là vì muốn tôi thả cho bà một con đường sống, như vậy tôi nói cho bà...... Nghĩ đều đừng nghĩ!”
Lục Cẩn Niên nói xong, liền tắt điện thoại, vẻ mặt âm trầm tiêu sái đến trước bàn làm việc, bấm nội tuyến điện thoại, trợ lý rất nhanh gõ cửa tiến vào, Lục Cẩn Niên trực đưa điện thoại di động cho trợ lý: “Đi lấy đoạn ghi âm bên trong điện thoại copy vào máy ghi âm, đêm nay tôi muốn dùng.”
-
Hứa gia.
Hàn Như Sơ nghe được âm thanh tắt máy “Đô đô đô” từ trong điện thoại truyền tới, liên tục lên vài tiếng, sau đó liền hung hăng mạnh mẽ quang điện thoại xuống đất.
Bởi vì phẫn nộ cùng không cam lòng, sắc mặt Hàn Như Sơ phá lệ khó coi, ngực phập phồng không ngừng.
“Phu nhân, ngài đừng tức giận như vậy......” Quản gia của Hứa gia vừa mới ra lên tiếng khuyên một câu, liền nhìn thấy Hàn Như Sơ đang đứng ở gần cửa sổ, thân thể lay động hai cái, quản gia vội vàng tiến lên nâng Hàn Như Sơ, mang bà ta đến ngồi ở trên ghế sa lon: “Phu nhân, ngài có khỏe không?”
Bàn tay Hàn Như Sơ nắm thành quả đấm, đáy mắt giống như có hỏa diễm, hôi hổi thiêu đốt, một lát sau, bà mới thấp giọng thì thào nói: “Hắn biết việc này, hắn biết đứa nhỏ của Kiều Kiều, là chúng ta hại chết .”
Đáy mắt Hàn Như Sơ thoáng hiện vẻ kinh hoảng: “Nếu để Gia Mộc đã biết, Gia Mộc khẳng định sẽ trách ta......”
Nói tới đây, Hàn Như Sơ đột nhiên dừng lại, giống như bà vừa nhớ tới cái gì đó, chỉ vào một chiếc điện thoại ở bên cạnh, nói: “Mau, ngươi mau gọi điện thoại cho Gia Mộc, nói tôi......”
Sau đó Hàn Như Sơ liền tiến đến bên tai quản gia nói nhỏ.
Quản gia vừa nghe, vừa thấp giọng đáp lời: “Vâng, thưa phu nhân.”
Sau đó đợi Hàn Như Sơ nói xong, liền lập tức đi đên bên cạnh chiếc điện thoại, gọi cho Hứa Gia Mộc, đợi gọi điện được cho Hứa Gia Mộc, vẻ mặt liền kinh hoảng sốt ruột mở miệng nói: “Tiểu thiếu gia, không tốt , phu nhân bị tức giận ngất đi rồi...... Không phải bởi vì chuyện của Hứa thị, là người anh trai kia của tiểu thiếu gia gọi điện thoại cho phu nhân, nói cho phu nhân biết công trình mà phu nhân đầu tư mười mấy triệu lúc trước đều là lừa đảo, còn có cổ phần tập đoàn Hứa thị cũng là do hắn khống chế giảm xuống , hắn là bởi vì lúc trước lão gia và phu nhân đối xử với mẹ hắn không tốt, cho nên mới muốn cho bọn họ nếm thử hương vị này, cụ thể nói như thế nào, tôi cũng không rõ ràng lắm...... Tóm lại, tiểu thiếu gia, ngài về xem phu nhân trước đi......”
Đợi đến khi quản gia tắt điện thoại, Hàn Như Sơ liền mở miệng hỏi: “Thế nào?”
“Tiểu thiếu gia nghe xong rất phẫn nộ, cậu ấy nói sẽ lập tức trở về, phu nhân, ta gọi cho bác sĩ riêng đến đây? Ngài lên lầu nghỉ ngơi trước, mặt để cho tiểu thiếu gia nhìn thấy.”
Hàn Như Sơ nhẹ nhàng gật đầu một cái, từ trên ghế salon đứng lên, ở quản gia đỡ, lên lầu.
Vừa lên lầu, quản gia vừa nói: “Phu nhân, may mà ngài phản ứng nhanh, nghĩ ra như vậy, tiểu thiếu gia là con của ngài, mẫu tử tình thâm, nghe được ngài bị tiểu tạp chủng kia khiến cho tức giận đến ngất đi, khẳng định không có tâm tư đi nghe lời nói của tiểu tạp chủng kia.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.