Chương trước
Chương sau
Bình thường người quen biết của Hàn Như đều là có uy tín danh dự, thấy khuôn mặt trẻ tuổi xa lã, cũng không có trong hồi ức, cho nên nhíu mày, cũng không lên tiếng.
Lâm Thi Ý mang giày cao gót, thướt tha đến trước mặt Hàn Như Sơ, vẫn như cũ duy trì nụ cười trên mặt, vươn tay tự giới thiệu mình: "Bác Hứa, cháu tên là Lâm Thi Ý."
Hàn Như Sơ liếc mắt nhìn Lâm Thi Ý đưa tay tới trước mặt mình, không hề có ý muốn bắt tay với Lâm Thi Ý.
Trợ lý Hàn Như Sơ bên cạnh, lại lễ phép, mở miệng nói: "Vị tiểu thư này, xin hỏi có chuyện gì không?"
Mặc dù là trợ lý hỏi thăm, nhưng thật ra là Hàn Như Sơ dò hỏi Lâm Thi Ý, nhìn thẳng ánh mắt Hàn Như Sơ, nói: "Bác Hứa, Kiều An Hảo là con dâu của bác, là vợ của Hứa Gia Mộc đúng không? Con tới gặp bác, là có chuyện muốn nói về Kiều An Hảo.”
Hàn Như Sơ ở trên thương trường lăn lộn quá nhiều năm như vậy, đã sớm luyện bản lĩnh lạnh nhạt, coi như bà ta có tò mò chuyện gì, nhưng trên mặt lại vẫn bình tĩnh như nước.
Lâm Thi Ý thấy vẻ mặt Hàn Như Sơ cao ngạo lạnh nhạt, cũng không có căm tức, mà lấy mấy tấm hình trong túi xách, đưa về phía Hàn Như Sơ.
Trợ lý Hàn Như Sơ đưa tay ra nhận hình, giơ lên trước mặt Hàn Như Sơ, Hàn Như Sơ chẳng qua là liếc mắt nhìn, sắc mặt liền trong nháy mắt lạnh xuống, rốt cục mở miệng, nói câu đầu tiên với Lâm Thi Ý: "Hình này từ đâu ra?"
Lâm Thi Ý muốn kết quả như vậy, mẹ chồng Kiều An Hảo không vui, e là cuộc sống sau này của Kiều An Hảo cũng sẽ không tốt hơn, đáy lòng của cô ta thoáng hiện vẻ vui sướng, nhưng trên mặt vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, chỉ nói: "Là do một người bạn của con chụp được, Không lẽ bác Hứa không biết sao? Trong giới thương trường Bắc Kinh, tất cả mọi người đều đồn, con dâu nhà họ Hứa và CEO Hoàn ảnh truyền thông đi cùng nhau..."
Lâm Thi Ý lời còn chưa nói hết, Hàn Như Sơ liền mở miệng cắt đứt lời của cô: "Đủ rồi!"
Hàn Như Sơ khí thế cường đại, khiến cho Lâm Thi Ý hiện lên vẻ hoảng sợ.
Hàn Như Sơ chẳng qua là liếc mắt nhìn Lâm Thi Ý, nhanh chóng đoạt lấy hình trong tay trợ lý, một câu nói cũng không nói, khom người ngồi vào trong xe.
Trợ lý lập tức thức thời lên xe, khởi động xe rời đi.
Hàn Như Sơ ngồi ở chỗ ngồi phía sau xe, sắc mặt lạnh nhạt nhìn chằm chằm những hình kia, đáy mắt phảng phất như ngọn lửa, một lát
sau, giống như bà không áp chế được lửa giận trong lòng, đặt những tấm hình kia xuống ghế ngồi, hô hấp dồn dập dựa vào lưng ghế, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ nhìn một lát, sau đó mở miệng nói: "Không trở về Hứa thị, trực tiếp đi đến nhà họ Kiều!"
Sáng nay Trình Dạng bay đến Pháp tham gia buổi chụp hình, Kiều An Hạ tan việc trực tiếp trở về nhà họ Kiều cùng cha mẹ.
Bình thường thì hôm nay trở về tương đối sớm, lúc về đến nhà, người giúp việc còn chưa làm xong cơm tối.
Kiều An Hạ tắm rửa sạch sẽ, rót một ly trà, ngồi ở trong phòng khách nhìn cha mẹ mỗi người rót một ly.
Ba Kiều nâng ly trà lên, nhấp một miếng, nhớ tới một ít chuyện trong công ty, liền thuận miệng hỏi thăm Kiều An Hạ.
"Ba, lúc ở nhà, có thể đừng nhắc đến chuyện trong công ty không?" Kiều An Hạ oán giận một câu, làm mẹ Kiều cũng lầm bầm mấy câu với ba Kiều, sau đó tiếng chuông cửa liền vang lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.