Chương trước
Chương sau
Kiều An Hảo nghe nhắc nhở của bác sĩ, mỉm cười gật đầu, sau đó đứng dầy, nhận lại đơn kiểm tra của mình, nói tạm biệt với bác sĩ.
Lúc cô rời khỏi phòng làm việc của bác sĩ, vừa lúc có một người phụ nữ trẻ đi qua trước mặt cô, đang nói chuyện điện thoại, hình như là với chồng của cô ấy, nói cô đã có thai hơn hai tháng, giọng nói còn làm nũng rất mềm mại.
Kiều An Hảo nhìn thoáng qua cô gái kia, bụng cô ấy còn rất bằng phảng, theo bản năng liền sờ bụng mình, lúc con của cô bị kéo ra ngoài cũng là hai tháng, cô cũng như cô ấy, không thể nhìn ra được gì khác biệt.
Đúng vậy, cô cũng không biết mình đã mang thai, làm sao Lục Cẩn Niên biết được?
Một đêm kia rõ ràng cô đang ngủ rất ngon ở Cẩm Tú Viên, ngày hôm sau tỉnh lại vẫn là ở đó, chỉ cách nhau hơn mười tiếng đồng hồ, vậy mà trong lúc ấy, con của cô đã không còn…
Lục Cẩn Niên ký tên lên đơn sinh non, tên anh trong thông báo chuyển khoản cho nữ hộ lý kia, ví tiền của anh vẫn còn có báo cáo, và siêu vi B trong tay cô… Nếu một cái là trùng hợp, hai cái là trùng hợp, thế ba, bốn cái vẫn là trùng hợp sao?
Lục Cẩn Niên rõ ràng biết cô đã mang thai lại ký tên giải phẫu sinh non, ngày hôm sau tỉnh lại má Trần lại nói là cô đến nguyệt sự…
Lục Cẩn Niên thật sự rất bản lãnh, tất cả mọi người biết sự thật, chỉ mình cô không biết, cô là mẹ đứa bé mà lại không biết gì hết…
Đáy mắt cô chứa đầy nước mắt, cô vội vã đi trên hành lang bệnh viện, cứ thế đi thẳng, đến một nơi khuất người, cứ thế ngồi xốm xuống khóc to lên.
Từ hôm qua đến bây giờ, từ lúc cô thấy đơn giải phẫu sinh non, đến bây giờ cô lại đổi một bệnh viện khác, muốn xác định chính xác mình đã làm giải phẫu hay không, 24 giờ, cô vẫn cố kiềm nén cảm xúc của mình, lúc này, rốt cuộc cũng đã có thể trút hết ra.
Cô rất hận, hận anh nhẫn tâm như vậy, cô cũng hận mình, không phát hiện ra con đầu tiên… Nhưng nếu cô phát hiện ra, Lục Cẩn Niên sẽ làm gì?
Vừa mới rồi bác Hứa còn nói… Lục Cẩn Niên gọi điện hỏi…
Cô sao có thể quên, anh và cô có một hợp đồng, vốn không phải là vợ chồng của nhau… Lúc trước bọn họ không dám, người nào cũng không thể quấy nhiễu người nào, mà đột nhiên trong
bụng cô lại xuất hiện một sinh mệnh rõ ràng, huống chi trên danh nghĩa nó vẫn là con của Hứa Gia Mộc, đúng là một phiền toái rất lớn, anh có ý muốn không cần nó cũng là bình thường.. Chỉ trách cô nhập vai quá sâu, vậy mà lại quên mất anh và cô từ đầu đến cuối đều là giả dối, đến khi Hứa Gia Mộc tỉnh lạ, anh nhất định sẽ tách ra khỏi cô, nếu không muốn bị cô liên lụy, tại sao lại cho phép cô mang thai con của anh?
Kiều An Hảo không biết mình đã khóc trong bao lâu, chỉ là thấy được đã không còn nước mắt để khóc, mới ổn định lại cảm xúc, đứng dậy, cô nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện mình thế mà chạy đến nhà xác bệnh viện, nơi này đến một mình cũng hơi…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.