Chương trước
Chương sau
Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm tin nhắn của trợ lý, trong lòng không hiểu sao có chút khẩn trường, anh nhìn Kiều An Hảo ngủ say rồi mới xoay người đi ra khỏi phòng ngủ, sau đó đóng cửa, đến thư phòng ở cách vách, gọi một cuộc điện thoại cho trợ lý.
Trợ lý nghe điện thoại, anh cũng không mở miệng nói chuyện, trợ lý dường như cũng đã quan, tự nhiên bắt đầu báo lại cho anh: “Lục tổng, tôi tìm một bác sĩ từng là bạn học rất tin cậy nhờ làm xét nghiệm, thực ra ngày hôm trước đã có thể ra kết quả, nhưng bạn tôi lại xuất ngoại, hôm qua mới về, sáng nay tôi đã đến tìm cậu ta.”
“Ừhm.” Lục Cẩn Niên lên tiếng, bày tỏ là mình nghe thấy.
Trợ lý không đi thẳng vào vấn đề, ngược lại xin ý kiến hỏi một câu: “Lục tổng, tổ yến của anh từ đâu mà có?”
Lục Cẩn Niên nhíu mày, trong lòng lờ mờ có dự cảm không tốt.
Trợ lý nhớ rõ hôm Lục Cẩn Niên nhờ mình đi kiểm tra tổ yến, nói đừng để người của Hứa gia biết, vì thế lại hỏi: “Lục tổng, tổ yến này có phải người của Hứa gia đưa cho?”
Lục Cẩn Niên vẫn không lên tiếng.
Trợ lý ở bên kia điện thoại càng thêm khẳng định, tiếp tục nói: “Tổ yến này để cho cô Kiều ăn đúng không?”
Lục Cẩn Niên nghe đến đó, đã hoàn toàn khẳng định suy đoán trong lòng anh, anh mở miệng nói, vừa khẩn trương vừa yên tĩnh lạ thường: “Tổ yến, có phải bị hạ thuốc ngủ không?”
Lần này đổi lại là trợ lý im lặng, Lục Cẩn Niên không lên tiếng thúc giục, như đang cực kỳ bình tĩnh đợi, qua hồi lâu, trợ lý mới mở miệng nói: “Lục tổng, chính xác là có cho thuốc ngủ, liều không hề nhỏ, mà thành phần của thuốc ngủ kia, nếu ăn quá nhiều, sẽ dẫn đến giấc ngủ chiều sâu như là hôn mê.”
Lục Cẩn Niên không hề liếc mắt một cái có thể nhìn ra được, lúc anh nghe thấy má Trần nói tổ yến là do Kiều An Hảo mang về từ đoàn làm phim, liền thấy nghi ngờ, sau đó đi dò xét cô, vẫn là nghi ngờ, không bằng nói đó là một loại trực giác, giống như đứa bé của Kiều An Hảo khi ra đi, cả đêm đó anh đều thấy không ổn, nên mới trở về Cẩm Tú Viên.
Bởi vì anh có loại trực giác kia, mới để trợ lý đi thăm dò.
Anh cho rằng ngày hôm sau trợ lý sẽ thông báo luôn kết quả cho mình, ai ngờ nhiều ngày qua như vậy, anh cũng không giục giã, hoặc càng nói đúng hơn là, trong lòng anh đã biết sự thật, nhưng vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý để đổi mặt.
Cuối cùng, kết quả vẫn là vậy, giống như suy đoán của anh, tổ yến chính xác là bị bỏ thuốc.
Thuốc ngủ…
Đầu ngón tay của anh nắm lấy di động, bắt đầu run rẩy kịch liệt, cánh môi hết sức căng lên, một câu cũng không nói nên lời.
Đáy mắt Lục Cẩn Niên, như là nhuốm máu, trở nên đỏ au, mặt anh lúc này, cũng có đau kịch liệt, đến sau cùng, hô hấp đều trở nên dồn dập, câu chữ nghiến răng nghiến lợi mãi anh mới bật được ra: “Bà ta giết con của tôi…”
Trợ lý còn đang lải nhải nói gì đó trong điện thoại, đột nhiên nghe được tiếng của anh, không thật rõ ràng, chỉ cảm giác được sát khí từ trong điện thoại truyền đến, khiến người khác mạnh mẽ rùng mình một cái, theo bản năng hô một tiếng: “Lục tổng?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.