Chương trước
Chương sau
Trong cùng một cấp độ dùng một kiếm giết chết yêu thú không phải là loại thiên tài bình thường có thể làm được, ít nhất cũng phải là tuyệt thế thiên tài vạn năm có 1.
Ba người Lý Tinh đi thẳng một mạch vào sâu bên trong Bách Luyện sơn, không biết đám yêu thú kia có phải bị Tần Như Nguyệt dọa chạy hay không mà trên đường đi ngay cả một con cũng không gặp được.
Hai ngày sao, đám người Lý Tinh đi đến một cái hồ nước, cạnh hồ có gần 100 người đang vây quanh trong đó có cả viện tử Đế viện chính là La Quân, đại ca của La Cương.
Lý Tinh nhìn ra giữa hồ thấy có một gốc linh thảo giống lục bình, toàn thân như được đúc ra từ hoàng kim tỏa ra linh quang lấp lánh, thân cây mộc ra 3 lá, giữa cây có một đóa hoa vô cùng xinh đẹp.
- Hoàng kim bách diệp thảo.
Đây là một loại linh dược vô cùng đặt biệt, cả đời chỉ ra hoa 3 lần, thứ nhất là khi tiến vào huyền cấp, linh thảo sẽ mộc ra 3 lá, lần thứ hai là khi tiến vào địa cấp thân cây sẽ mộc ra 6 lá, lần cuối ra hoa là khi tiến vào thiên cấp mộc ra cửu diệp.
Linh dược trong hồ có 3 lá tức là vừa tiến vào huyền cấp, đây là lần ra hoa đầu tiên của hoàng kim bách diệp thảo.
- Sao băng nữ kia lại bỏ qua thứ tốt như thế này nhỉ ?
Lý Tinh thầm đoán Tần Như Nguyệt đã gần tiến vào hồn vương nên loại huyền cấp linh dược này đối với nàng gần như không có hiệu quả nhưng chuyện này đâu liên quan tới hắn, điều quan trọng trước mắt là phải mau chóng hái được linh dược.
Hắn nhỏ giọng nói với hai nàng vài câu, Đường Hi lo lắng nhìn hắn.
- Chàng nhất định phải cẩn thận.
- Yên tâm, nàng quên hắc sa còn bên cạnh ta sao ?
Lý Tinh nhìn hai nàng rời đi, hắn đi tới bên cạnh hồ, lúc này đám người La Quân vẫn đang bàn bạc kế hoạch, một tiêu của bọn họ là dụ yêu thú dưới hồ lên bờ rồi tiêu diệt sao đó sẽ phân chia hoàng kim bách diệp thảo.
Lý Tinh tất nhiên là không đồng ý, gốc linh dược dưới hồ chỉ có tam diệp nhất hoa, trên bờ có gần 100 tên làm sao phân chia được, hắn tiến lại bờ hồ không nói hai lời liền nhảy xuống.
- Nhìn kìa, có người nhảy xuống hồ.
La Quân nhìn mặt hồ gợn sống, ánh mắt kinh thường, chỉ có tên đần mới nhảy xuống hồ giao chiến với thủy yêu.
- Mọi người không cần để ý, chúng ta tiếp tục thương lượng, ta và các huynh đệ hoàng gia học viện chỉ lấy nhất hoa còn tam diệp thì các vị tự phân chia.
Lý Tinh vừa xuống hồ liền bị một đầu huyền thú đỉnh cấp thanh oa tấn công, hắn lập tức thả ra hắc sa đối phó, thanh oa vừa gặp hắc sa thì quay đầu bỏ chạy nhưng tốc độ của nó không đủ nhanh nên bị hắc sa nuốt mất, Lý Tinh bơi tới bên dưới hoàng kim bách diệp thảo, tay hắn nắm góc linh dược dùng sức kéo xuống đáy hồ.
Lúc này trên bờ có người nhìn thấy dị biến.
- Linh dược biến mất rồi.
La Quân lập tức quay đầu nhìn lại, sắc mặt đại biến.
- Mọi người mau động thủ.
Cả đám đồng loạt phóng xuống hồ nhưng bọn họ nào biết chờ đợi bọn chúng bên dưới đáy hồ là một con huyết nhãn hắc sa hùng mạnh, dưới mặt nước âm u hiện lên một đôi huyết nhãn khiến cả đám hồn giả xanh mặt.
- Là thứ gì vậy ?
- Mắt của thanh oa sao lại đỏ như vậy ?
- Hình như không phải thanh oa.
×
— QUẢNG CÁO —
- RỐNG…
Huyết nhãn hắc sa rống lên một tiếng, cả mặt hồ dậy sống, khí thế địa cấp yêu thú trấn áp tứ phương.
- Má ơi cứu con…
Cả đám hồn giả xoay người bỏ chạy, La Quân là tên chạy đầu tiên, tốc độ của hắn tuy nhanh nhưng ở dưới nước thì một hồn vương mới tiến cấp sao có thể so với địa cấp huyết sa hùng mạnh.
Đuôi cá vừa giơ lên một luồn thủy vực cuốn tới đánh La Quân chìm sâu xuống đáy hồ, hắn vừa từ mặt đất chui lên thì nhìn thấy một hắc ảnh đứng trước mặt.
- Tránh ra.
La Quân thấy đối phương bất động, hắn bất chấp đối phương là ai liền rút ra trường kiếm chém tới, Lý Tinh dùng tay không bắt kiếm, một tay còn lại bóp chặt cổ đối phương.
- Ngươi không biết ta là ai sao?
- Ngươi… ngươi là người của Ma môn… thả ta ra…
- Ma môn ?
Lý Tinh đã từng nghe qua cái tên này, có thể xem là tổ chức phản động lớn nhất đại lục, trong đầu hắn lóe lên một ý nghĩ.
- Thay ta chuyển lời tới bọn lão đầu kia, ngày bình yên của bọn họ đã không còn.
Lý Tinh dùng một chưởng đánh vào ngực La Quân sao đó ném hắn lên mặt hồ, mấy tên hoàng gia học viện trên bờ nhìn thấy liền chạy tới đỡ dậy.
- La sư huynh… La sư huynh…
- Ma môn… ma môn…
La Quân thì thào một lúc rồi bất tỉnh, một tên kiểm tra qua cơ thể hắn sắc mặt đại biến.
- Không xong, tu vi của La sư huynh đã bị phế, hồn mạch cũng tan vỡ.
Ở phía trước không xa có hai nữ tử đang đứng dưới gốc cây, nữ tử nhỏ hơn lúc nào cũng nhìn ngó khắp nơi như đang tìm thứ gì đó, ánh mắt nàng đột nhiên sáng lên vội chạy về một hướng.
- Chàng có sao không ?
Đường Hi lo lắng nhìn Lý Tinh, đôi mắt xinh đẹp nhìn từ trên xuống rồi lại nhìn từ dưới lên.
Lý Tinh cho nàng một ánh mắt yên tâm.
- Ta không sao.
Lần này hắn giải quyết La Quân xong thì tên La Cương đã không còn chỗ dựa, tiểu Hi của hắn sẽ không bị ai đến làm phiền nữa, nghĩ đến đây khuôn mặt hắn lại tươi sáng rực rỡ dù cho vừa mất một đống hồn thạch.
Tiểu công chúa không nhịn được hỏi.
- Chàng cười gì vậy ?
- Ta vừa mất 1 vạn hồn thạch ha ha…
×
— QUẢNG CÁO —

Đường Hi nhìn nam nhân trước mặt vừa đi vừa cười, vẻ mặt lại càng lo lắng.
- Tử Đài tỷ tỷ hắn thật sự không sao chứ ?
- Ta không biết.
Hai ngày sao một tin tức chấn động lang tràn khắp bí cảnh, Ma môn xuất hiện hơn nữa còn đang ở bên trong Bách Luyện bí cảnh ý đồ sát hại hồn giả Đế viện mà người đầu tiên là La Quân.
- Ngươi biết tin gì chưa ?
- Ngươi chưa nói sao ta biết.
- Để nói cho nghe, có một tên viện tử Đế viện tên là La Quân trong lúc vô tình gặp phải Ma môn bị đáng đến mất cấp, hồn mạch tan nát.
- Đáng sợ vl.
Thanh niên tiếp tục hâm dọa.
- Nghe nói bọn Ma môn đó là một nhóm người mặt dạ y, ngươi nhất định phải cẩn thận.
- Ngươi cũng mặt dạ y vậy ngươi có phải đệ tử Ma môn không ?
- Ta chỉ là một Hồn binh sao có thể là người của Ma môn.
- Ừ, vậy ta yên tâm.
Thanh niên đối diện gật đầu, hắn lấy ra một con dao thái lan (dao thái rau lan) chỉ vào đối phương.
- Cướp đây, mau lấy hồn thạch ra.
- Đù.
Lý Tinh đang làm công tác tuyên truyền không ngờ đụng phải đạo tặc, đúng là thời tới cản không nổi.
- Ngươi nghĩ một tên hồn binh có thể bò tới đây sao ?
Thanh niên đối diện chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì bị Tử Đài đánh ngất, Lý Tinh theo thói quen tịch thu túi trữ vật của đối phương.
- Đừng thấy ta hiền rồi làm tới.
Ánh mắt hắn nhìn đám người đang nghỉ ngơi xung quanh, giờ này bọn họ đều đã biết tin Ma môn xuất thế nên đã tụ tập lại ăn nằm với nhau chỉ có một người là ngoại lệ, nàng đứng một mình trên ngọn núi cao, thân ảnh cô độc khiến người phía dưới chỉ biết ngước nhìn.
Hiện tại bọn họ đang ở dưới một chân núi, bên kia ngọn núi có một gốc Bách Luyện thụ sắp thành thục mà vấn đề ở đây là bên cạnh gốc địa cấp linh thụ có một đám địa thú đang canh giữ nên mọi người quyết định tập hợp lại, đợi khi linh quả thành thục sẽ xông tới cướp lấy.
Linh quả khác với linh thảo ở chỗ phải thành thục mới dùng được, khi đó toàn bộ hồn khí đều tập trung vào linh quả, dược liệu đạt đến mức độ cao nhất, có thể luyện ra loại đan dược tốt nhất.
Nhưng Lý Tinh nào có quan tâm đến chuyện này, sống hay chín hắn đều hốt hết chỉ cần mang bọn chúng vào càn khôn giới chỉ thì việc biến linh quả từ sống thành chín cũng đơn giản như biến thiếu nữ thành phụ nữ vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.