Ở cách Thiên Sơn môn ngoài trăm dặm, trên một ngọn núi khác, trong một căn đình viện lớn xa hoa, có một gã trung niên đang đứng gần một kệ sách nhỏ, hắn đứng đó trầm ngâm hồi lâu sao đó từ từ đưa tay lần từng quyển sách, một quyển lại một quyển, cho đến quyển thứ sáu hắn dừng lại đôi chút rồi ấn mạnh quyển sách vào trong. Một tiếng ken két vang lên, bỗng dưng mặt nền phía dưới kệ sách bắt đầu chuyển động soay tròn vào trong vách, đem hắn cuốn vào trong, một kệ sách khác lại hiện ra thế chổ kệ sách bị mất đi, mọi thứ lại trở về một mảng tĩnh lặng.
Bên trong vách tường, trung niên đang đứng đối diện với một thông đạo ngầm, đứng bên trong còn có thể cảm nhận sự ẩm ướt từ lòng đất, chỉ có chút ít ánh sáng leo lét phát ra từ những viên dạ minh châu được đính phía trên thông đạo, làm cho nơi đây thêm một tầng âm u, đáng sợ. Hắn thở ra một hơi sau đó từ từ cất bước đi về phía trước, thông đạo không dài lắm, tầm hai mươi bước chân liền đi qua, nó nối với một quảng trường lớn, chính giữa còn có một đài cao, trên đài cao còn có một cái quan tài bằng đá, bộ dáng vô cùng cổ xưa. Bên dưới đài là một khoảng sân rộng, trên sân còn có hơn trăm cổ thây khô đang lững thững đi tới đi lui một cách vô hồn càng khiến cho nơi đây thêm cổ quái. Trung niên không hề để ý tới những thây khô kia bước lại gần cổ quan tài kia, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-thien-gioi/2937165/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.