Thời gian cứ thế trôi, thoát cái đã trôi qua một tháng, trong mấy ngày này Lâm Hoài ngoài thời gian sinh hoạt bình thường ra thì cũng chỉ biết vùi đầu vào tu luyện. Hắn cũng dành ra thời gian đi nói chuyện với Nhạc Phi, thế nhưng lại không thể làm gì do mẫu thân nàng giám sát kĩ quá làm hắn ức chế không thôi, ngay cả sư phụ xinh đẹp của hắn cũng bỏ mặt chẵng màng tới hắn, cuộc sống của hắn cứ thế nhàm chán trôi qua một tháng.
--" Aaaa... không được rồi, linh khí ở đây vô cùng dồi dào nhưng linh nguyên lại thiếu hụt, tốc độ tu luyện quá chậm một tháng rồi mà chỉ đột phá một tầng...".
Lâm Hoài ngồi trên giường buồn bực kêu lên.
--" Ừm ta cũng có cảm giác linh nguyên ở đây không đủ để cho ngươi tu luyện...".
Hồng lão trong đầu hắn cũng giọng điệu đồng tình nói.
--" Không được, phải tìm chổ có linh nguyên nồng đậm hơn mới được".
--" Hừ, tìm ở đâu...".
--" Con biết một nơi, chính là trên đỉnh ngọn thiên sơn này".
--" Đỉnh thiên sơn....".
...........
Nghĩ liền làm, hắn lập tức đi tìm Nhạc Phi hỏi về chuyện đi lên đỉnh thiên sơn, nàng vừa nghe liền làm ra bộ dáng giật mình sợ hãi, nhất thời lắc đầu cự tuyệt, nàng bảo tuy đỉnh thiên sơn không phải là cấm địa của bổn môn, bình thường vẫn để cho đệ tử lên đó lịch lãm rèn luyện, thế nhưng bên trên đó nguy hiểm trùng trùng, đừng thấy quan cảnh thiên sơn môn thanh bình tĩnh lặng mà tưởng bở, trên đó hoàn toàn khác xa chổ này, là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-thien-gioi/21256/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.