Từ bên ngoài đại điện, một bạch y nữ tử bước vào, dáng người như hoa, làn eo gọn gàn, tóc dài như thác nước, nàng từng bước yểu điệu đi vào, hàng loạt ánh mắt rơi trên người nàng, kẽ thì thèm muốn, người thì hâm mộ. Nàng đối với những ánh mắt đó dường như chẵng quan tâm, lướt qua đám người đang xôn sao kia, đi đến trước mặt môn chủ Hồ Chính Thiên cung kính một cái.
--" Tố Như con vừa nói muốn thu tiểu tử này làm đồ đệ sao...".
Lão sắc mặt có chút khó coi rặn hỏi lại.
--" Đúng dậy, có chuyện gì sao thưa phụ thân..".
Nàng dững dưng trả lời.
Lâm Hoài nghe nàng xưng hô với Hồ Chính Thiên thì có chút giật mình, phụ thân, nói dậy chẵng phải là tỷ tỷ Nhạc Phi sao. Trong lòng hắn khẽ cảm thán, nội tâm tự hỏi không biết lão này uống gì mà sinh ra toàn là mỹ nhân thế không biết.
-- T.. tất nhiên là không có gì rồi... Tiểu tử con gái ta muốn nhận ngươi làm đồ đệ, ý ngươi thế nào...".
Hồ Chính Thiên bị con gái lườm một cái giật nãy mình, liền quay sang hỏi Lâm Hoài, ánh mắt loé lên một tia dị quan.
Hắn còn đang mãi mê suy nghĩ chợt bị lão hỏi, giật mình một cái.
--" Thưa môn chủ, ta sao cũng được,...".
Nghe hắn trả lời, lập tức đám đông lại nỗi lên một trận xì xầm, thế nhưng hầu hết điều đang cười thầm, ngay cả Hồ Chính Thiên cũng nhìn hắn bằng ánh mắt kì lạ.
--" Ngươi chắc chứ...".
Lão lại hỏi thêm một lần nữa, vẻ mặt đầy ẩn ý, mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-thien-gioi/21254/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.