Âm nhạc vẫn đang tiếp tục vang lên bên tai, khóe miệng Cố Miên lại không tự giác được mà nhướng lên cao, con ngươi đen tràn đầy vui vẻ xán lạn nhìn thân ảnh của đối phương, cảm động nhiều như vậy, vui sướng nhiều như vậy, cuối cùng lại chỉ chuyển hóa được thành một lời cảm ơn tất nhiên, "Cảm ơn anh."
Khi đối diện với đôi mắt nhộn nhạo phát sáng lại vờ như bình tĩnh của Cố Miên nhìn đến mình, Hạ Tuấn Khiêm cả người liền như bị chấn động, cảm thấy bị hấp dẫn, còn hơi có chút thất thần, mãi đến khi đối phương lên tiếng, anh mới giống như lập tức bừng tỉnh, đôi con ngươi đen láy hơi lóe, dời đi ánh mắt, một câu nói như đang cố gắng biện bạch, "Tôi không thích thất tín với người khác."
Cố Miên lẳng lặng nhìn anh, cô cười đến mặt mày đều cong cong, xinh đẹp.
Trái tim Hạ Tuấn Khiêm nhẹ nhàng mà nhảy dựng lên, cái cảm giác xa lạ vừa rồi lại càng giống như rõ ràng hơn, anh nhìn chằm chằm con ngươi sâu thẳm đen láy của Cố Miên thêm vài lần. Mà lúc này âm nhạc quanh quẩn tràn ngập khắp căn phòng lại đột nhiên dừng lại, không gian bỗng chốc rơi vào yên tĩnh, người nọ ngồi bên đàn dương cầm, hai tay vẫn đặt trên thân đàn, đôi mắt nhắm lại như vẫn còn đắm chìm trong thế giới của riêng, một hồi lâu sau, mới từ sau đàn dương cầm mà đứng dậy.
Cố Miên quay đầu nhìn vào trong phòng, thân hình người nọ cao gầy, đứng sau tựa hồ còn mang theo một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-thay-the-cua-ha-tien-sinh/2879477/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.