Chương trước
Chương sau
Tiếng nước chảy nhanh chóng truyền đến tai, cô chợt nhớ đến lời anh nói lúc nãy. Chắc vẫn còn đang tắm
Đang định xoay người rời đi thì chợt có một thế lực xấu xa nào đó giữ chân cô lại. Thượng Quan Hiểu Tuệ lúc đó trong đầu bỗng dưng hiện lên suy nghĩ vô cùng bẩn thỉu
Nhìn một chút chắc không sao
Dù gì thì cô cũng đọc tiểu thuyết 19+ nhiều rồi, những phân đoạn miêu tả cơ thể trần trụi của đàn ông đầy rẫy. Không phải do cô biến thái, chỉ là muốn xem thử thực tế và trong sách có giống nhau hay không
Hơn nữa anh với cô đang là người yêu, xem một tý thì có làm sao? Lần trước anh còn đè cô xuống có ý đồ bất chính, cùng lắm thì lần này cô xem lại cũng coi như hoà
Thượng Quan Hiểu Tuệ rón rén như kẻ trộm, cách một cánh cửa có thể nghe thấy âm thanh nước chảy. Trong đầu cô không ngừng tưởng tượng ra viễn cảnh nóng bỏng kia
Bề ngoài của anh nhìn thư sinh, chẳng biết bên dưới lớp âu phục thường ngày ẩn chứa những gì
Cô liếm liếm môi, bàn tay nhỏ chậm rãi đặt lên nắm tay cửa nhẹ nhàng vặn ...
Hơi nước bên trong bốc lên khiến cô chẳng nhìn rõ, đôi mắt to tròn khó chịu nhíu lại đôi chút
Khổ tận cam lai, màn hơi nước tan đi đập vào mắt cô chính là tấm lưng rắn rỏi
Thượng Quan Hiểu Tuệ nhìn không chớp mắt, ngay cả miệng cũng mở ra quên ngậm lại
Sắc nữ âm thầm mỉm cười, giơ lên ngón tay cái. Mĩ cảnh nhân gian nha~
Thân hình này sao có thể nằm dưới được? Nhưng gương mặt này thật sự nhìn rất thụ
Thượng Quan Hiểu Tuệ cười gian, cửa hé mở một khe nhỏ nên không thể nhìn thấy được tất cả, cô bạo gan mở ra thêm một chút, một chút rồi tham lam mở toang ra lúc nào không hay
Chăm chú nhìn vào người đàn ông trước mắt, nhìn bàn tay anh nổi gân cầm lấy miếng bánh xà phòng trượt khắp nơi trên cơ thể thật là nam tính mà
Vòi hoa sen không ngừng trút nước, chảy khắp cơ thể. Đôi môi hé mở, yết hầu anh chuyển động, khuôn ngực rắn chắc và múi cơ bụng kia phải tập thể hình mất bao lâu mới đẹp như vậy?
Cô nuốt ngụm nước bọt, ánh mắt chậm rãi nhìn xuống phía dưới ...
'' Hiểu Tuệ?''
Cô chợt thanh tỉnh, ngẩng đầu lên. Khuôn ngực của anh dần dần phóng đại trước mắt
Thượng Quan Hiểu Tuệ quên mất việc bản thân đang làm rất vô liêm sỉ, đứng yên mà nhìn anh
Trương Tuấn Kiệt mái tóc vẫn còn ướt, vài giọt từ trên tóc sượt nhẹ xuống cằm, cổ và chảy xuống dưới
Trong lúc đang tắm anh đã cảm giác được sau lưng dường như có người đang nhìn lén, không ngờ linh cảm lại đúng như vậy. Xoay người liền nhìn thấy cô gái nhỏ đang đứng ngay cánh cửa nhìn mình lo.ã thể mà không chớp mắt
'' Nhìn đủ chưa?'' - anh mỉm cười rất tự nhiên và hỏi
Lý trí Hiểu Tuệ được câu nói này kéo về, cô lúng túng lui ra sau rồi lắp bắp
'' Hả? Ách ... ai ... ai nhìn chứ? Em ... em ... em đi nhầm phòng thôi ...''
Chết thật, sao mày lại có thể nhìn đến mức quên đi hành động này rất đáng lên án vậy chứ? Thượng Quan Hiểu Tuệ ơi Thượng Quan Hiểu Tuệ, bị bắt ngay tại trận rồi thì cũng phải nghĩ ra cái cớ gì hợp lý chứ? Đi nhầm ... ai tin chứ? Trên mặt cô hiện lên một tầng đỏ ửng, ánh mắt chăm chăm nhìn anh khi nãy chột dạ và xấu hổ mà cúi đầu. Trương Tuấn Kiệt tiến tới, chẳng thèm quản chuyện bản thân đang không mặc đồ, ngả ngớn mà nói
"" Anh còn tưởng ... em sợ anh tắm quá lâu, sợ anh bị cảm ...""
"" Ừm, ừm ... thì ... thì cũng đúng đó""
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.