Anh có chút lúng túng nghe theo
Bình thường chẳng cần để ai mách nước, chỉ vì chuyện hôm trước khiến cô ghét bỏ. Giờ đây đầu óc anh trống rỗng chẳng thể nghĩ được gì khác, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo cha nuôi
'' Hiểu Tuệ, em ăn thử món này xem, khá là ngon nha''
Miếng cá tráp thơm ngon được đưa đến, cô không tiếp nhận né tránh
'' Không cần, tự tôi gắp được''
Anh ngượng ngùng thu tay về, gương mặt buồn thiu
Thượng Quan Hùng thấy vậy nhíu mày
'' Tuấn Kiệt nó có lòng tốt mà sao con lại như vậy?''
'' Tốt gì chứ?'' - cô lẩm nhẩm
Anh cười khổ
'' Không sao đâu cha nuôi''
Sau khi no bụng, cô cũng chẳng thèm quan tâm đến ai kia, chạy một mạch lên phòng rồi đóng cửa
Trương Tuấn Kiệt buồn thiu, cô trước khi đi lén quan sát. Bộ dạng anh cực kỳ đáng thương
Cúi cụp mặt xuống, đôi mắt đượm buồn như chú mèo bị vứt bỏ giữa đêm đông lạnh. Thân hình nhìn có vẻ thư sinh nhưng sau lớp áo kia lại là mãnh thú, cực kỳ mạnh mẽ
Nhớ lại hôm đó anh đè cô lên giường rồi cường ngạnh hôn đôi môi mềm. Dáng vẻ cực kỳ quyến rũ, hương thơm ...
Á á á á á á !!!!
Thượng Quan Hiểu Tuệ, mày ... mày sao lại nhớ đến chuyện xấu hổ đó chứ?
Không được mê muội, phải xoá nó ra khỏi tâm trí ngay lập tức. Hôm đó chỉ là sai lầm, với mày với anh ấy đều chẳng có ý nghĩa gì cả
Mau chóng quên nó ngay đi!!!
Vì không muốn suy nghĩ đến những chuyện biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-sieu-cap-hu-nu-cua-tong-giam-doc/423491/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.