Hạ Liên Tâm vò đầu bức tóc, đá mạnh cái chăn để lộ làn da trắng như tuyết. Chộp lấy điện thoại ở trên tủ ấn nút gọi
Đầu dây bên kia vừa nghe máy, còn chưa kịp nói gì đã bị âm thanh tức sôi máu của cô lấn át
'' Thượng Quan Thiên Kỳ khốn kiếp, sao anh lại đóng rèm cửa lại?''
'' Em dậy rồi? Thức ăn anh đã chuẩn bị sẵn, đang để dưới bếp, em mau ...''
'' Ăn gì nữa mà ăn, đóng rèm thì thôi đi. Sao đến giờ mà không gọi em dậy?'' - cô bất mãn
Thảo nào cứ cảm thấy hôm nay tại sao lại lâu sáng như thế. Hại cô cứ tưởng trời còn đang sớm, cứ vậy mà ngủ đến trưa
Bây giờ trong căn phòng vẫn không có chút ánh sáng, hệt như ban đêm
Cô cảm thấy kỳ lạ, mở điện thoại lên thì đã biết
Trễ làm rồi còn đâu!!!
'' Định gọi em dậy nhưng thấy em ngủ ngon, anh không nỡ'' - hắn cười tủm tỉm
'' Sao anh không gõ cửa ... Khoan đã, anh vào phòng tôi?''
'' Muốn nhìn thấy gương mặt em lúc sáng sớm như thế nào''
Hạ Liên Tâm nghe xong liền bay lên giường đắp chăn lại, giọng nói có chút run rẩy
'' Anh ... anh biến thái! Anh đã thấy gì rồi có đúng không?''
Thượng Quan Thiên Kỳ bất giác nở nụ cười dịu dàng, giọng nói hắn cũng ngọt ngào không kém
'' Thấy gương mặt em lúc đang ngủ trông rất đáng yêu''
'' Anh ... anh đừng có mà giả ngốc! Cơ thể tôi ... anh ... anh'' - cô lắp bắp
Cái thói quen ngủ không mặc đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-sieu-cap-hu-nu-cua-tong-giam-doc/423460/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.