Hạ Liên Tâm cao hứng cười đắc ý rồi xoay người rời đi
Đã giăng bẫy cô, mà còn muốn chiếm được lợi ư?
Hứ, anh đừng có mơ nha
Lần này phải để anh thống khổ
Hạ tiểu thư thoa lại son môi đã bị trôi rồi trở về phòng làm việc trước ánh mắt tò mò của đồng nghiệp
'' Ơ, nhanh vậy đã về rồi ư?''
'' Chẳng lẽ tổng giám đốc ... hắc hắc''
Mọi người bàn tán, nụ cười trở nên âm hiểm bắn về phía Liên Tâm đang gõ bàn phím
Cô chống cằm, bộ dạng hệt nữ vương
'' Đang nghĩ điều gì đen tối vậy? Tôi lên đó để bàn công việc nha''
''Oh~ công việc thôi'' - tiếng kéo dài đầy ẩn ý của đồng nghiệp khiến cô chỉ biết cười
Dù sao, chắc bây giờ người nào đó đang bốc hoả lắm
Muốn sống cùng với bổn tiểu thư? Nằm mơ đi, còn lâu em mới để anh thực hiện được kế hoạch
Sự tính toán của em luôn hoàn hảo, chẳng ai có thể phá hỏng được đâu
...........
Mãi chìm đắm trong niềm vui thắng lợi, mà Hạ tiểu thư lại quên mất người xưa có câu
Người tính không bằng trời tính
Cô về nhà với tâm thái đắc ý, mở cánh cửa chính bằng gỗ thì từ đâu bay đến chiếc vali to, đáp hạ ngay dưới mũi giày cao gót
Hạ Liên Tâm nhìn hành trang được chuẩn bị sẵn, lại nhìn cha mẹ đang ngồi ở ghế sofa, cạn kiệt sức lực mà hỏi
'' Cha mẹ ... đây là ý gì?''
'' Thiên Kỳ lát nữa sẽ đến, đính hôn rồi thì cũng nên dọn ra riêng, ở với cha mẹ mãi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-sieu-cap-hu-nu-cua-tong-giam-doc/423456/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.