Chương trước
Chương sau
Hoàng Hiếu Phong cùng Eira theo người đàn ông ra ngoài, xuất phát từ tò mò, Nhược Thanh cũng đuổi theo, để xem chuyện gì đang diễn ra.
Bọn họ xuyên qua một dãy hành lang dài, thi thoảng lại có người mặc đồ bảo hộ chạy qua, bởi tình hình nguy cấp nên không nhận ra ông chủ của họ cũng có mặt ở đây.
Hoàng Hiếu Phong thấy được tình cảnh này, gọi cho bộ phận giám sát nhanh chóng kiểm soát vấn đề hỗn loạn trước khi sự việc nghiêm trọng hơn. Đa số những người làm việc ở đây đều là dân học thuật, bọn họ chấp nhận hi sinh cuộc sống ngoài sáng để được làm việc cho Hoàng gia, với mục tiêu tạo nên một thời đại phát triển mới trên thế giới. Cả ngày họ chỉ biết đâm đầu vào công việc, Hoàng gia làm công tác bảo vệ rất chủ toàn, nên chưa từng có tiền lệ như hôm nay, vì vậy xuất hiện tâm lý hoảng loạn cũng bình thường.
Chẳng mấy chốc mấy người đã đến nơi. Trong bán kính năm mét xung quanh phòng thí nghiệm đã được giăng dây phong tỏa, những nhân viên có mặt đều được mặc đồ bảo hộ đang suy nghĩ phương án giải quyết, vừa nhìn thấy Hoàng Hiếu Phong thì đồng loạt dừng lại.
“Boss, anh tới rồi. Chúng tôi đang bàn tính phương án giải quyết. Đa số mọi người đều có ý tưởng gọi người chuyên nghiệp tới xử lý. Tuy nhiên, đồng nghĩa trụ sở của chúng ta sẽ bại lộ ra bên ngoài.”
Lên tiếng trước hết là tổ trưởng phòng kỹ thuật của trụ sở. Hắn tên Lâm Minh, năm nay đã gần bốn mươi tuổi, làm việc cho Hoàng Gia đã được mười năm. Hắn cũng là người bỏ ra nhiều công sức nhất cho dự án đặc biệt, bởi thế khá có tiếng nói đối với những nhân viên khác.
“Không được.” Hoàng Hiếu Phong quyết đoán phản đối. Trụ sở chưa lộ diện đã khiến Hoàng Gia gặp không ít rắc rối, nếu bây giờ công khai, nhất định sẽ bị các thế lực đối địch tấn công.
Lâm Minh sao có thể không hiểu suy nghĩ của ông chủ, nhưng ở bên trong có không ít đồng nghiệp gắn bó với hắn bao năm, ít nhiều vẫn có tình cảm, hắn không thể trơ mắt nhìn họ khổ sở như thế được.
“Lâm Minh, tôi đã nói rồi. Gọi hỗ trợ bên ngoài không phải là phương án tốt. Rủi ro trong đó rất nhiều, nếu những người đó cũng không khống chế được tình hình, chỉ sợ sẽ khiến cả trụ sở gặp nạn.”
Người lên tiếng phản bác Lâm Minh là trưởng phòng giám sát Hồng Phong. Trước khi tiến vào Hoàng Gia, hắn từng phục vụ trong quân đội năm năm, bị thương nặng khi làm nhiệm vụ mật nên mới xuất ngũ, sau đó được Hoàng Hiếu Phong đích thân chào mời.
Hắn làm việc không cảm tính như Lâm Minh, đã sớm quen thuộc với chuyện hi sinh. Phương án của Hồng Phong rất trực tiếp, cảm thấy những người trong phòng thí nghiệm đang nhiễm phải một virus có độ phát tán rất nhanh, cách xử lý chu toàn nhất là lập tức hủy diệt phòng thí nghiệm.
Đương nhiên, những người khác lập tức gạt bỏ phương án này. Họ cảm thấy Hồng Phong quá tàn nhẫn, làm như vậy chẳng khác nào mưu sát.
Hồng Phong nhún vai, cười nhạo bọn họ quá mềm lòng. Vừa hay, ông chủ cũng có mặt rồi, vậy thì chờ quyết định của hắn.
Trong lúc mọi người nói chuyện, Eira băng qua dây phong tỏa định đi vào trong, nhưng chưa đi thêm được bước nào thì bị người cản lại.
“Cô điên à?” Người ngăn cản Eira là Nhược Thanh, hắn đã nghe hết toàn bộ sự việc, hiểu được vấn đề tại phòng thí nghiệm đang nguy hiểm bao nhiêu. Thế mà cái cô gái này còn định đi vào trong, tâm lý khẳng định có vấn đề.
“Bỏ ra đi, tôi giải quyết được.” Eira nhướn mày. Cô còn tưởng Nhược Thanh không thích cô, thế mà lúc này bất chấp nguy hiểm cản cô lại, đúng là tên ngốc.
“Giải quyết cái gì? Cô đi vào đó chính là tìm chết!” Nhược Thanh túm chặt lấy tay áo của Eira, nhất quyết không buông.
Eira bất giác mỉm cười, vỗ vỗ vào tay hắn: “Yên tâm đi, tôi sẽ không gặp chuyện như chị gái anh.”
“Cái… gì?” Nhược Thanh ngây người, vô thức thả lỏng tay, Eira chớp lấy cơ hội tránh đi rồi đi về hướng phòng thí nghiệm.
Âm lượng của hắn khá to, dẫn đến sự chú ý của mấy người Hoàng Hiếu Phong. Lâm Minh thấy có người dám tiếp cận phòng thí nghiệm, vội vàng chạy tới gọi người quay về, nhưng ông chủ lại nói một câu khiến tất cả giật mình.
“Đừng lo lắng, trong chuyện này cô ấy chính là chuyên gia.”
Eira sẽ không làm những chuyện cô không nắm chắc, đây là điều Hoàng Hiếu Phong nhìn ra được khi tiếp xúc với cô một thời gian. Vả lại, có một chuyện khiến hắn tò mò hơn. Eira đã nói cái gì, mà làm Nhược Thanh trở nên thất thố như vậy?
“Nhưng mà…” - Lâm Minh còn định nói gì đó, nhưng bị Hồng Phong bên cạnh cắt ngang - “Anh đang hoài nghi sự sắp xếp của boss sao? Cứ chờ đợi là được.”
Trực giác của Hồng Phong rất nhạy, thời điểm Eira đứng bên cạnh ông chủ đã âm thầm quan sát cô, cảm thấy cô không đơn giản. Hiện tại hắn nhìn thấy đối phương không màng nguy hiểm mà đi vào phòng thí nghiệm thì càng khẳng định suy đoán của mình.
Eira ngồi xuống xem xét tình trạng của những nhân viên nằm bất tỉnh. Móng tay thâm sì, toàn thân nổi những nốt phát ban màu xanh. Nhưng đây mới chỉ là giai đoạn đầu mà thôi. Rất nhanh, cơ thể những người này sẽ bắt đầu khô quắt lại và thối rữa, rồi chết đi trong sự thống khổ cùng cực.
Đây mới là chỗ đáng sợ của “Lời nguyền chết”. Không tự nhiên nó bị xếp vào những cấm chú của tộc quỷ hút máu.
Nguyên lý chính xác của “Lời nguyền chết” là: Quỷ hút máu hạ chú lên chủ thể đầu tiên, nếu lời nguyền phát tác, chủ thể đó sẽ chết, đồng thời biến thành một quả bom hẹn giờ, khiến mọi thứ xung quanh nó trở thành một ác mộng thực sự.
Vốn mọi chuyện không nên rắc rối như bây giờ, xong, chính vì mấy người Nhược Thanh lại giải phẫu chủ thể ra, khiến thời gian thúc đẩy lời nguyền kép diễn ra nhanh hơn. Cũng may Eira từng đọc được cách giải quyết trong trường hợp này, từ hư vô lấy một số vật đặt tại vị trí chỉ định trong phòng, cuối cùng tìm được ‘trái tim nguyền rủa’ bị lấp trong đống tài liệu lộn xộn rồi để ở vị trí trung tâm.
“Hỡi vị thần kính mến, mong ngài có thể nghe được lời khẩn cầu của con, thanh tẩy nơi dơ bẩn này, trả lại sinh mệnh tự do.”
Eira nhắm mắt lại, miệng bắt đầu đọc chú ngữ. Những nơi cô từng đặt đồ vật lần lượt phát sáng và liên kết với nhau, tạo thành một vòng tròn màu trắng đầy thánh khiết.
Đúng vậy, để giải quyết lời nguyền kép này chỉ có một cách, đó chính là sử dụng chú thuật thánh cấp ‘Thanh Tẩy’. Tuy nhiên, không phải phù thủy nào cũng có năng lực thực hiện được chú thuật này. Thu thập nguyên liệu để bày trận là một chuyện, người dùng chú thuật còn phải hy sinh một lượng ma thuật vô cùng lớn.
Nhưng Eira Stewart có thể làm được. Cô chính là nữ phù thủy thiên tài của dòng họ Stewart, còn mang dòng máu cao quý của Hoàng tộc Stephen, mấy câu chú thuật này chưa đủ để làm khó cô.
Những người nằm trong vòng tròn sáng bắt đầu có sự thay đổi. Nốt phát ban đã dần biến mất, móng tay không còn thâm đen, trở lại màu hồng nhạt.
Đến khi vòng tròn kết thúc, lời nguyền kép đã được giải trừ hoàn toàn, Eira mệt mỏi đứng dựa vào bức tường thép sau lưng.
‘Thanh Tẩy’ vận dụng không khó khăn, nhưng nó vẫn lấy đi lượng ma lực lớn của cô. Nếu Eira muốn bổ sung lại chỗ ma lực đã mất, ít nhất phải nghỉ ngơi vài ngày mới được.
Mắt thấy những người hôn mê sắp tỉnh lại, Eira đứng thẳng người rồi đi ra ngoài.
Hoàng Hiếu Phong đứng chờ bên ngoài thấy cô liền chạy đến, Eira vì để thuận tiện sử dụng chú thuật đã cởi bỏ đồ bảo hộ ra, nên lúc này hắn có thể thấy rõ gương mặt hơi tái nhợt của cô, trong lòng bắt đầu nhen nhóm một cảm xúc không tên.
“Cô không sao chứ?”
Hắn chủ động nắm lấy tay cô, ân cần hỏi han. Eira hơi bất ngờ với hành động của hắn, cô điềm đạm trả lời:
“Tôi không sao. Mọi chuyện đã giải quyết xong, những vấn đề còn lại anh sắp xếp đi.”
Hoàng Hiếu Phong nghe vậy liền thoáng an tâm, nhưng sắc mặt dọa người của cô vẫn làm hắn lo lắng. Hắn phân phó cho Hồng Phong và Lâm Minh giải quyết những chuyện của trụ sở, còn mình thì chủ động đề xuất đưa Eira về nhà.
Eira thấy hắn cứng rắn đề nghị nên không tiện phản đối, mặc hắn nhét mình lên xe rồi trở về Magic Coffee.
Hành động của Hoàng Hiếu Phong quá nhanh chóng, làm Nhược Thanh không có cơ hội tìm Eira để giải đáp thắc mắc trong lòng. Hắn ngẩn người nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, cho tới khi có một bàn tay vỗ bốp lên vai mình.
“Đứng ở đây làm gì? Cậu đang chắn đường mọi người đấy.”
Nhược Thanh phát hiện người vỗ hắn là Hồng Phong, bỗng nhớ đến trong phòng khám nghiệm không phải còn một trái tim nữa sao. Nếu nó cũng xảy ra chuyện như phòng thí nghiệm, cô gái kia lại đi rồi, trụ sở sẽ lại gặp nguy hiểm mất.
Vì thế, mặc kệ câu hỏi của Hồng Phong, Nhược Thanh chạy ngược về phòng làm việc của mình, thế nhưng bất ngờ, trái tim còn lại đã không còn ở đó.
“Cô ấy đã sớm dự liệu trước rồi ư?” Nhược Thanh lẩm bẩm. Hắn bắt đầu tò mò về thân phân của Eira. Hắn, nhất định phải gặp cô một lần nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.