Sáng hôm sau, Eira như thường lệ tỉnh dậy vào lúc sáu giờ sáng, quay sang nhìn chiếc ghế salon loại nhỏ bọc da màu xanh nhạt có một chú mèo đen xinh xắn nằm an tĩnh bên trên. 
Eira nhớ từ lúc mình trở về cho đến khi lên giường đi ngủ chưa một lần nhìn thấy bóng dáng của Elios, còn tưởng nó chạy đi đâu mất rồi. Có điều bản thân Elios không phải là chú mèo bình thường, nên Eira chẳng sợ nó sẽ lạc đường hay gặp mệnh hệ gì. 
Ánh mắt của Eira khá chăm chú, nên Elios không thể tiếp tục giả bộ ngủ nữa. Nó ngồi dậy rồi nhoài người ra làm tư thế vươn mình, sau đó hớn hở nhảy vào trong lòng của chủ nhân cầu vuốt ve. 
"Cậu còn dám đòi vuốt ve hả? Elios Charming, có phải chúng ta nên có một cuộc nói chuyện về quy định cấm la cà bên ngoài quá mười một giờ đêm không nhỉ?" 
"Haha..." Elios cười gượng, phát hiện ánh mắt của chủ nhân không giống như đùa giỡn liền ỉu xìu gục đầu xuống, âm thanh meo meo phát ra vừa yếu đuối vừa đáng thương chọc người trìu mến. 
Thế nhưng, bản thân Elios nên biết rằng, nó áp dụng chiêu này với con người thì được, với chủ nhân thì vẫn nên miễn đi. 
Eira lạnh nhạt tóm gáy nó lên, sau đó vô tình ném xuống đất. Mọi người vẫn nói thân thể của loài mèo như một loại chất lỏng, thêm với khoảng cách từ trên giường xuống dưới đất cũng không cao, nên cả kể Elios có bị ném đi, nó vẫn sẽ an toàn mà không mang thương tổn gì. 
"Chờ ở bên ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-phu-thuy-cua-hoang-tong/847864/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.