Hàn Lam Vũ bế Doãn Đan Tâm đi lên phòng, gương mặt cô đỏ ửng, cổ cứ lắc lư như không có xương làm Hàn Lam Vũ phải sốc cô lại để đầu cô dựa vào ngực hắn, hành động của hản vừa nhanh vừa dứt khoát làm cơ thể Đan Tâm có hơi tâng lên, lúc Hàn Lam Vũ quay sang nhìn thì Đan Tâm đã hôn vào môi hắn một nụ hôn nhẹ phớt qua rồi dựa hắn vào hõm vai hắn, ngoan ngoãn như một con mèo.
Hàn Lam Vũ có chút khựng lại, nhìn thoáng một góc gương mặt xinh đẹp của Doãn Đan Tâm ở dưới cằm, gương mặt càng trở nên lạnh lẽo nhưng ánh mắt lại dịu dàng hơn hẳn.
Đặt cô nằm xuống giường, Hàn Lam Vũ cúi người cởi chiếc áo phao khoác ngoài ra giúp cô nằm thoải mái hơn, Doãn Đan Tâm bất giác ôm lấy cánh tay hắn, áp má vào da thịt hắn khiến hắn cảm nhận được độ nóng trên má cô vội đưa tay lên sờ lên trán cô, quả thực là rất nóng.
“Chú Ngô, chú Ngô có ở ngoài không?”
Hàn Lam Vũ quay đầu ra gọi lớn.
“Vâng, cậu chủ gọi tôi?”
Ngô quản gia nhanh chóng đẩy cửa bước nhanh vào.
“Cô ấy sốt cao rồi, chú mau đi lấy thuốc đi”
Hàn Lam Vũ lạnh nhạt lên tiếng như không quan tâm đến người đang nằm trên giường nhưng vẫn rất cẩn thận kéo chăn đắp cho cô.
Ngô quản gia liền tiến lên sờ lên trán cô, nhìn bộ dạng của cô đã say đến mức bất tỉnh nhân sự, liền lên tiếng: “Cậu chủ không phải lo quá đâu, Đan Tâm không biết uống rượu lại còn uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175345/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.