Đan Tâm đã chuẩn bị xong, dọn lên dĩa trang trí thật đẹp mắt, trên người vẫn còn mặc tạp dề nhưng đã chạy đi tìm Hàn Lam Vũ khắp nơi.
Vừa hay có thể nhìn thấy Hàn Lam Vũ bước từ ngoài cửa vào, bên ngoài trời đang mưa to nên cô có chút để ý nói: “Dư Cảnh Nam không vào cùng chú sao? Trời mưa lớn như thế, chú ấy đã về luôn rồi à?”
Hàn Lam Vũ nhếch mép, ánh mắt như mũi tên chĩa về phía Đan Tâm làm cô có chút hốt hoảng.
Cô vừa nói sai cái gì sao? Hàn Lam Vũ thậm chí không muốn trả lời cô, định bước đi thì Đan Tâm đã ôm lấy cánh tay hắn kéo vào phòng bếp.
“Tôi vừa sốt mì hải sản cho chú, chú ăn chút gì đó đã rồi hãy đi ngủ, để bụng đói đi ngủ sẽ rất có hại cho bao tử!”
Đan Tâm vui vẻ kéo ghế bàn ăn đợi hắn ngồi vào.
“Doãn Đan Tâm, cô nghĩ cô là ai mà tôi lại ăn thức ăn do cô làm? Mà không phải cô đang ở bệnh viện sao? Chạy về đây ầm ï cái gì chứ? Phiền chết đi được!”
Hàn Lam Vũ nhìn cô xa cách lạnh lùng, trong đáy mắt không giấu nổi sự chán ghét đến cùng cực.
Sau đêm hôm đó, thái độ của Hàn Lam Vũ đối với cô đã hoàn toàn khác.
“Hàn Lam Vũ, tôi chỉ muốn…”
“Muốn cái gì?”
Hàn Lam Vũ lạnh giọng ngắt lời cô, hắn chậm rãi tiến về phía cô khiến Đan Tâm có chút sợ hãi lùi lại, phía sau là bàn ăn đã là đường cùng rồi, Đan Tâm có hơi ngả người về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175337/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.