Sáng hôm sau, Doãn Đan Tâm đến trường học, vẫn là với bốn tên vệ sĩ hôm trước, nhưng lần này, bọn họ lại không theo cô vào trong trường mà ở ngoài cống đợi, Đan Tâm được tự do, vừa vui mừng vừa khó hiểu.
Bọn họ hôm nay ăn nhầm cái gì sao? “Đan Tâm, đi theo tới”
Trịnh Mỹ Lâm nhìn thấy Đan Tâm liên kéo tay cô đi một mạch ra sau khuôn viên của trường.
Doãn Đan Tâm không hiểu mô tê gì, lúc đi tới gần cây cổ thụ già ở phía xa, bóng dáng Trương Tu Kiệt thấp thoáng thật gần, đường như hắn đang cúi đầu nói chuyện với ai đó.
Lúc Đan Tâm đi tới gần, cô có chút thất kinh, một tay bịt miệng lại, người nọ đeo khẩu trang nhưng Đan Tâm vẫn nhận ra, hắn chính là Thắng Chội.
Trương Tu Kiệt nhìn thấy hai người đã đến, hắn liền đưa tay nằm lấy cánh tay Đan Tâm vừa kéo cô lại vừa để trấn an cô, vừa muốn nhận thứ gì đó từ Thắng Chội.
“Cô còn nhớ nơi đớ không?”
Thắng Chột nhìn thẳng mắt cô, vào thẳng vấn đề.
Đan Tâm sợ hãi nhíu mày lại, vô thức gật đầu.
“Nếu muốn gặp Phan Cảnh Liêm, cô hãy tới đó tìm hắn.
Khu nhà kho sửa xe đó đã bị bỏ hoang rồi, đó là nơi hẳn ẩn thân, cô tuyệt đối không được cho ai biết, một khi có người biết, tên đại ca tìm ra hẳn, cái mạng hắn cũng khó giữ chứ đừng nói là mẹ hắn.
Chuyện quan trọng nên tôi phải đích thân gặp cô, cô đã hiểu rồi chứ? Thời gian và cách thức tôi đã ghi trong này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175315/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.