Thức giấc sau một đêm dài trần trọc khiến Đan Tâm uể oải không chút khí lực.
Cô đã quen dậy sớm nên dù bị mất ngủ vẫn dậy từ năm giờ rưỡi.
Làm vệ sinh cá nhân xong, thay đồ xuống dưới nhà, cả Hàn Lam Vũ và Triệu Y Trân vẫn không thấy mặt mũi đâu.
“Phu nhân, cháu ngủ có ngon không?”
Vẫn là nụ cười ấm áp cùng gương mặt phúc hậu của Ngô quản gia chào đón cô.
Đan Tâm cảm thấy chỉ cần những điều nhỏ nhặt như thế cũng đủ để cô yêu đời trở lại rồi.
“Có ạ.
Mọi người cũng ngủ ngon phải không?”
“Ngủ ngon ạ!”
Mọi người cũng vui vẻ đáp lời cô.
Mỗi sáng Doãn Đan Tâm đều mỉm cười hỏi mọi người như thế.
Cô luôn quan niệm rằng, mỗi ngày bắt đầu đều nên nở một nụ cười, như thế thì cả ngày mới vui vẻ được.
Hơn nữa cô không thường để cảm xúc của mình ảnh hưởng đến người khác cho lắm.
Doãn Đan Tâm ngôi ăn sáng, là món trứng ốp la mà cô thích, một ly sữa nóng vào ngày đầu đông, Đan Tâm đưa ngón cái lên nhìn đầu bếp, ông chỉ mỉm cười phúc hậu.
“Cậu chủ!”
Đang dùng bữa sáng thì Hàn Lam Vũ và Triệu Y Trân đi xuống, trời đánh còn tránh bữa ăn mà, Doãn Đan Tâm một tay cầm sữa một tay cầm bánh mì kẹp trứng đứng dậy định quay người đi, Hàn Lam Vũ liên chắn trước mặt cô.
“Ngồi xuống ăn cho xong đi”
Doãn Đan Tâm nhìn chằm chằm hản, một miệng đầy bánh mì, cô đưa ly sữa về phía Triệu Y Trân cùng bánh mì kẹp trứng trên tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175310/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.