Doãn Đan Tâm thay một chiếc váy cổ yếm, để lộ bả vai mảnh mai, trắng ngần.
Mái tóc búi cao không để mái, hơi đánh xù tạo độ bồng bềnh nhưng vẫn chỉn chu xinh đẹp.
Đan Tâm bước xuống lầu, gương mặt có chút không vui vẻ.
Hàn Tử Lam ngồi ở ghế sofa ngẩng đầu nhìn cô không chớp mắt.
Hắn vui vẻ tiến đến dưới chân cầu thang đưa tay ra muốn đón Đan Tâm.
Đan Tâm bước xuống bậc thứ ba, gương mặt cô có phần giãn ra, nắm lấy tay Hàn Tử Lam bước xuống.
“Dylan, anh nhìn cái gì?”
Đan Tâm lườm hắn rồi ném cái túi hiệu lên ghế sofa mà không mảy may thương hoa tiếc ngọc.
“Bây giờ tôi mới có phát hiện, thực ra em rất có phong cách, chỉ là ngày thường cứ thích ăn mặc đơn thuần nhưng dù phong cách nào thì cũng vô cùng xinh đẹp, khiến người khác không thể rời mắt!”
Hàn Tử Lam nhìn cô một lượt từ đầu đến cuối rồi mỉm cười kết luận.
Doãn Đan Tâm ngày thường chỉ mặc những loại trang phục kín đáo, dễ thương, chỉ khi nào có tiệc hay sự kiện nào đó thì cô mới chú trọng đến trang phục hơn một chút, chẳng quả là vì cô cũng không đến nỗi mù tịt về thời trang nên vẫn biết ở trong hoàn cảnh thế nào phải ăn mặc ra sao.
Vậy mà mọi người đều nhìn cô như kiểu vịt hóa thiên nga.
Ngày thường cô cũng đâu có tệ? “Chẳng qua là em chỉ kẻ mắt và thêm một tí son môi, mà sao mọi người cứ nhìn em bằng ánh mắt lạ lẫm như thế?”
Doãn Đan Tâm liếc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175298/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.