Doãn Đan Tâm ăn cháo xong thì một mình về phòng, muộn rồi nên Hàn Tử Lam cũng ngủ lại ở đây, Ngô quản gia đã đi sắp xếp cho hắn một căn phòng.
Cả đêm Hàn Lam Vũ không về, Đan Tâm cũng chẳng ngủ nổi, cô dựa vào thành giường ngồi bó gối rồi gục đầu lên chân.
Một lúc sau có cái gì đó ươn ướt ở cánh tay, Đan Tâm ngước mặt lên nhìn, Henry nhìn cô, ở khóe mắt như có giọt nước mắt, dường như Henry hiểu được cô đang buôn chuyện gì đó.
Đan Tâm như có được sự an ủi to lớn, cô mếu máo rồi khóc òa ôm lấy Henry, cả chủ và vật đều khóc như hai đứa trẻ.
Thật không ngờ Henry không những thông minh lại còn tình cảm như thế.
Đan Tâm khóc một trận thì mỉm cười nhìn Henry, cô mệt mỏi tựa vào thành giường rồi ngả đầu về phía sau giường, Henry cũng ngồi im ở bên cạnh Đan Tâm.
Cô đột nhiên lại nhớ đến Hàn Lam Vũ, trái tim có chút nhói.
Từ nay về sau cô phải đối diện cùng Hàn Lam Vũ như thế nào đây? Đan Tâm mệt mỏi ngủ thiếp đi, Hàn Tử Lam mở hé cửa ra ngó đầu nhìn vào.
Henry đang gối đầu lên chân Đan Tâm còn Đan Tâm thì tựa đầu vào thành giường nhắm tịt mắt lại.
Hàn Tử Lam thở dài đẩy cửa đi vào rồi bế cô nằm ngay ngắn lên giường, Henry bị đánh thức, Tử Lam liền đưa tay lên miệng: “Suyt!”
Con vật dường như có thể hiểu được các ký hiệu đó, Henry là con vật đã trải qua huấn luyện cho nên đặc biệt thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175292/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.