Dư Cảnh Nam bắt trọn Doãn Đan Tâm trong lòng, ánh mắt Dư Cảnh Nam xét qua một tia lạnh lùng làm Doãn Đan Tâm vừa hốt hoảng vừa sợ hãi nằm im trong lòng hắn.
Dư Cảnh Nam thở hắt ra một cái rồi đặt Doãn Đan Tâm xuống, lúc này người làm kéo nhau chạy tới, cúi gằm mặt không dám nhìn Dư Cảnh Nam. "Thiếu gia." "Các người làm gì mà lại để phu nhân leo trèo như thế hả? Có biết là nguy hiểm lắm không? Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau giúp phu nhân làm đi!" Dư Cảnh Nam quay ra chỉ dạy đám người làm, bọn họ nghe lời răm rắp chỉ có một mình Doãn Đan Tâm là ngơ ngác, cô khều tay hắn lên tiếng: "Anh đừng trách bọn họ, tôi là người đã bảo bọn họ đi làm việc của mình để tự tôi trang trí lại nhà ở. Hơn nữa, tôi... mới là chủ nhà ở đây mà?". "Hay lắm, tôi còn nghĩ do em ngây thơ nên mới bị bọn họ bắt nạt. Đi theo tôi!" Ánh mắt Dư Cảnh Nam thoáng nhìn hốt hoảng, sau đó nhíu mày lại nghiêm khắc nắm lấy cổ tay Doãn Đan Tâm đi tới cầu thang, thang máy bên cạnh hắn không đi
mà kéo Doãn Đan Tâm một mạch đi thang bộ, chân của hắn dài có leo bao nhiêu bậc cũng không hề hấn gì, còn Doãn Đan Tâm bị hắn kéo đi bộ mà như bay, cô bị hắn nắm tay nên phải cố mà chạy theo. "Buông ra, anh làm gì vậy? Vú ơi, cứu con!" Doãn Đan Tầm nhìn bộ dạng hung dữ của Dư Cảnh Nam chỉ còn biết kêu cứu vú nuôi, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-la-tre-con/1175246/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.