Ba tháng sau.
Chuyến bay Los Angeles - Thượng Hải đáp xuống phi trường đúng ba giờ chiều.
"Ở đây nhiều người, để em mang hành lý xuống trước."
Lam Thần Vũ cởi đai an toàn ra rồi xách hành lý bước xuống cùng dòng người đông đúc trên máy bay.
Đợi cho hành khách đã vãng, Mặc Ninh Duyệt mới cẩn thận mang theo hộp y tế cá nhân đi xuống.
"Cô ấy ở phía sau."
Mặc Ninh Duyệt nhướng mày nói với Lam Thần Vũ. Anh gật đầu, tầm mắt ngay lập tức đặt vào chân váy loáng thoáng xuất hiện bay lất phất vì gió lớn.
Viền môi anh cong lên, anh chìa tay ra dìu lấy cô: "Đi cẩn thận."
Đặt chân xuống sân bay, cô cởi chiếc mũ ra để làn gió âu yếm mái tóc bồng bềnh đậm màu hạt dẻ.
Cô nhìn một lượt phi trường rộng lớn, lại nhìn thấy bảng hiệu Sân bay quốc tế Thượng Hải, trong lòng có chút mong chờ.
Cô vén tóc rối ở hai bên má lên vành tai, khẽ xoay gót quay người lại nhìn anh mỉm cười, nụ cười ngọt ngào hòa vào giọng nói trong trẻo như âm thanh của sương rơi tinh tế.
"A Thần, chúng ta về nhà rồi."
Thoáng ngẩn ngơ vì dung mạo đẹp tựa thiên tiên, đôi môi bạc cũng cong lên nụ cười, đuôi mắt híp lại ngập tràn sủng ái.
"Anh đã hứa rồi, không bao giờ nuốt lời."
Bất ngờ cô bước tới kiễng chân hôn vào má anh: "Cảm ơn anh, A Thần."
Lam Thần Vũ đỏ mặt, tay sờ vào nơi vừa được cô hôn, đứng thần người như trời trồng.
"Lam thiếu! Lam thiếu, tôi ở đây!"
Chu Lãng lái xe đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-hao-mon-day-bao-tong-tai-da-nhan-cach/1728020/chuong-33.html