Tấm chăn phủ lên một màu đen tối pha lẫn hơi thở nóng rực gấp gáp của hai con người đang hoà quyện vào nhau.
Thời khắc bóng tối xâm nhập vào tầm mắt của Hạ Hàn cũng là lúc cô cho phép bản thân bứt bỏ xiềng xích về khuôn phép mang tên "không được động tâm" với anh.
Lam Kỳ Ngôn thì sao? Lam Thần Vũ thì sao? Hận thù thì sao? Tình yêu lại được tính là gì?
Khi mà người đàn ông ở trước mặt cô đang nhìn cô bằng ánh mắt nhất mực nồng ấm, người ở trên thân cô đang âu yếm cơ thể cô không xót một tấc da tấc thịt nào.
"Thần Vũ..."
"Em sao rồi? Có thấy đau ở đâu không?"
Anh đang lo lắng sức khoẻ của cô chưa bình phục. Chỉ cần cô nói một lời không thoải mái, anh liền ngay lập tức dừng lại.
"Không phải... chỗ đó... khó chịu quá..."
Lam Thần Vũ dường như hiểu ra, anh vuốt ve gương mặt say ngất vì hứng tình của cô gái nhỏ, trong lòng miên man cảm giác hạnh phúc.
"Anh yêu em của lúc này chết đi được."
Yêu...
Hạ Hàn thừa nhận cô không ghét bỏ điều này!
Lam Kỳ Ngôn, Lam Thần Vũ, cả hai người đều dùng cách của riêng họ yêu thương cô, sủng ái, bảo vệ cô. Cô không thiên vị một ai cũng chẳng dành phần cho ai nhiều hơn.
Nói như vậy có được tính là cô đang bắt cá hai tay không?
"Cũng chẳng quan trọng nữa rồi..."
"Em vừa nói gì?"
"Không có gì. Thần Vũ... tôi muốn sờ mặt anh."
"Sờ thứ khác được không?"
Vừa nói Lam Thần Vũ vừa bắt một tay của Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-hao-mon-day-bao-tong-tai-da-nhan-cach/1728017/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.