Trời đã sập tối, Lam Kỳ Ngôn trở về căn biệt thự trong nỗi cô quạnh cùng cực.
Đặt bước chân đầu tiên vào nhà, tiếng "phịch" của đế giày vang lên dội vào không gian kín mít. Anh không nhìn rõ thứ gì, chỉ lặng người đứng đó nghe lấy sự lặng thinh.
"Ngôi nhà không có Hạ Hàn giống như không còn hơi ấm..."
Anh tự nhủ, nhưng rồi lại cười chua chát: "Nếu cô ấy cứ ở bên cạnh mình chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm."
Điều anh đang lo ngại nhất chính là anh em Luân Trấn, Luân Kiện đang ở Los Angeles.
Lam Kỳ Ngôn không thay quần áo, anh đi thẳng lên lầu, ngồi một mình trong thư phòng tối om.
Không bật đèn cũng không mở cửa, cứ như vậy ngồi trên ghế mà điên cuồng nốc rượu từ chai này đến chai khác như kẻ chẳng biết say.
Chợt anh nhớ đến "cánh tay đắc lực nhất" liền lấy điện thoại ra gọi cho Trần Hạo.
Trần Hạo ở Thượng Hải đang ăn sáng cùng Chu Lãng, thấy anh gọi đến liền bắt máy.
"Lão đại? Anh tìm tôi có việc gì?"
"Cậu mau đến Los Angeles."
Lời đề nghị quá đột ngột khiến Trần Hạo có chút ngập ngừng: "Có việc gì ở đấy sao?"
"Tôi cần cậu bảo vệ một người. Đừng nói nhiều, trong vòng 24 tiếng đồng hồ tôi muốn cậu xuất hiện trước mặt tôi!"
Dứt câu, Lam Kỳ Ngôn tắt máy để lại vô vàn câu hỏi trong đầu chàng trai trẻ.
"Kỳ Ngôn gọi cậu à?" Chu Lãng vừa ăn vừa lóng ngóng hỏi.
Trần Hạo gật đầu, sắc mặt xấu đi, tay cũng buông cả thìa.
Anh đột ngột đứng bật dậy thì bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-hao-mon-day-bao-tong-tai-da-nhan-cach/1728012/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.