Lam Thần Vũ thích uống trà, còn Lam Kỳ Ngôn là cà phê.
Hạ Hàn mời Trần Khinh vào ghế ngồi. Ở đại sảnh bây giờ chỉ có ba người.
Trần Khinh cảm giác được áp lực kinh người toát ra từ Lam Kỳ Ngôn đang hoàn toàn áp đảo khiến cậu ngột ngạt.
Trần Khinh liếc lên nhìn Hạ Hàn thì bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Lam Kỳ Ngôn đang trừng mình.
Hạ Hàn ngồi bên cạnh nhìn cục diện "nghẹt thở" cũng tự nhiên cảm thấy bức rức.
Cô đứng lên định đi theo Chu Lãng thì bị Lam Kỳ Ngôn kéo ngã ngồi vào lòng.
Hạ Hàn bối rối khi tay anh đang làm loạn ở eo và xoa nắn bờ mông cô, gương mặt anh tuấn toát lên vẻ cưng chiều, đôi môi hoàn hảo cong lên nụ cười hư hỏng: "Bảo bối, em định đi đâu?"
"Ở đây còn có người, anh làm cái gì vậy chứ?" Hạ Hàn xấu hổ gục đầu lên vai anh.
"Ngại rồi sao?”
Đột ngột nghe Lam Kỳ Ngôn dùng chất giọng trầm khàn quyến rũ thì thầm bên tai mình, Hạ Hàn run lên vì nổi da gà, vành tai bắt đầu ửng đỏ theo từng nhịp hơi thở ấm nóng của anh phả vào.
"Anh có bị điên không? Sao lại gọi tôi như vậy?" Hạ Hàn nghiến nghiến bên tai anh.
"Muốn tôi đồng ý giao dịch thì phối hợp với tôi. Đừng để tôi phải đè em ra làm ngay tại đây" Lam Kỳ Ngôn bá đạo trả lời.
Trái tim Hạ Hàn quáng quầng đập nhanh khi nghe anh nói sẽ "làm" cô ngay trước mặt Trần Khinh.
"Kỳ Ngôn... tôi mỏi quá" Bờ mông Hạ Hàn run nhẹ, hai chân duỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-hao-mon-day-bao-tong-tai-da-nhan-cach/1728002/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.