Hạ Hàn lợi dụng lúc Lam Thần Vũ không có mặt ở đây định ôm tiền bỏ trốn thì bất ngờ Lam Thần Vũ từ trên lầu đi xuống phá hỏng kế hoạch của cô.
"Không cần vội. Ít nhất hãy rời khỏi đây một cách tử tế."
Hạ Hàn chột dạ, cắn cắn môi, ngồi im như thóc.
Lam Thần Vũ đã thay một bộ âu phục màu đen, bộ dáng vừa đi vừa kéo cà vạt nhất mực tôn lên khí chất của một tổng tài quyền thế.
"Tôi có việc, không thể đưa em về"
"Tạ ơn trời" Hạ Hàn thở phào trong bụng, "Tôi thà cuốc bộ cũng không muốn ngồi xe của kẻ lập dị như anh."
Anh dừng lại khi đi ngang chỗ cô. Cô bối rối khi thấy anh cứ nhìn mình chằm chằm: "Làm... làm sao chứ?"
Lam Thần Vũ khẽ cười. Hạ Hàn tròn mắt ngạc nhiên khi anh dang rộng vòng tay ôm lấy cô vào lòng.
"Anh... anh lại tính làm gì nữa đây? Sàm sỡ tôi nữa sao?"
Lam Thần Vũ phì cười, khẽ lắc đầu: "Cảm ơn vì đã trao thứ quý giá nhất cho tôi cũng xin lỗi vì đã cướp đi lần đầu của em. Em xứng đáng có đêm đầu tiên hạnh phúc hơn với người em yêu nhất."
Cõi lòng Hạ Hàn vô pháp xem lời nói dịu dàng này như một chất xúc tác khiến trái tim chai sạn của cô tan chảy, trào phúng dâng lên loại cảm giác tủi thân chỉ muốn tìm chỗ dựa.
Tuy vậy, cô cũng không cho phép bản thân tỏ ra yếu đuối trước mặt anh.
"Lam Kỳ Ngôn, bây giờ anh nói những lời này thì có ích gì?" Hạ Hàn lạnh giọng hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-hao-mon-day-bao-tong-tai-da-nhan-cach/1727992/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.