Ba người nhìn nhau, cô gái và Bạch Tử Liên đấu mắt với nhau, kĩ lưỡng quan sát đối phương từ đầu đến chân một lượt, vẫn là Liên Tú Anh lên tiếng trước, phá vỡ cảm giác mất tự nhiên hiện tại: "Có thể cho chúng tôi vào chút được không?"
Cô gái cũng không muốn đôi co vô ích ở trước cửa phòng bệnh như này nữa, đành mở rộng cửa ra một chút, nhường đường cho hai vị khách không mời đi vào, sau đó cẩn thận đóng chặt cửa lại.
Nhìn người nằm trên giường bệnh, bên ngoài là đồ bệnh nhân, đôi chân được băng bó kĩ lưỡng bất động, đôi mắt được che bởi một lớp vải trắng, vẫn là gương mặt người mà bà đã đón ở sân bay nhưng lại kém đi vài phần huyết sắc, mới không gặp chưa được bao lâu mà cứ có cảm giác đứa trẻ này ốm đi rất nhiều. Tận cõi lòng đều là đau xót, tại sao một cô gái còn trẻ như vậy lại phải chịu đủ loại dày vò, thương tổn ngay khi vẫn còn là một đứa trẻ con.
Chỉ có người biết được nội tình bên trong mới hiểu được vì sao bà lại thương tiếc người kia nhiều như vậy.
Đối với Bạch Tử Liên mà nói, ấn tượng đầu tiên của cô đối với đối tượng kết hôn, đầu tiên là ngưỡng mộ. Nếu như người này đi ở trên đường, cô khẳng định những người xung quanh đều sẽ dời tầm mắt của mình dán lên trên người này. Dù không hề có phấn son tô điểm nhưng cũng đủ mị lực thu hút đám ong bướm ngoài kia.
Bạch Tử Liên vẫn còn cảm thán trước nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-gia-tao/245889/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.