Sau vài câu nói chuyên phím với Tô Linh, Bạch Tử Liên vẫn ngồi dựa lưng vào sofa. Suy nghĩ, chuyện gì đến cũng sẽ đến, không thể tránh thoát, đành chấp nhận vậy.
Trưa hôm sau, Tô Linh gọi điện cho cô, phấn khích nói: "Tớ hôm qua có nghĩ qua nên đi đâu, đúng lúc anh tớ nói chuyện điện thoại có nhắc đến một chỗ tên là Sương Hồi, là một hội quán nhỏ của anh tớ làm chủ nên tớ gọi điện đặt trước phòng luôn rồi, cậu tối nay đến địa chỉ tớ nhắn."
Bạch Tử Liên đối với vấn đề Tô Linh nói thật không hề hiểu biết, trước nay thật chưa từng kết bạn với con trai, trong nhà thì lại là con một, ngoài ba nàng ra thì không nói chuyện hay tiếp xúc với một người đàn ông nào quá lâu, có thể là do tâm lý bài xích chăng?
Chỉ là có chút băn khoăn: "Ừm, có ổn không, tớ đi đêm như thế kiểu gì ba tớ..."
Không đợi Bạch Tử Liên nói xong Tô Linh đã chắn trước: "Không sao, không sao, chỉ một lần thôi mà, lần đầu cũng là lần cuối, sau này 'chồng' cậu chưa chắc cho cậu tự do như bây giờ!" Nàng ngập ngừng bổ sung thêm: "Nếu xui để chú Bạch biết thì tớ sẽ nói đỡ cho, không để cậu gánh một mình!" Vừa nói vừa vỗ ngực thể hiện mình rất nghĩa khí.
Mặc dù câu sau không có mấy phần đáng tin cậy nhưng có thể đúng như lời Tô Linh nói, lần này không biết chừng là lần cuối cũng nên.
Bạch Tử Liên từng nghe mấy chú làm vườn than vãn rằng: "Tôi cảm thấy hối hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-gia-tao/245884/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.