“ Mình muốn trở về những ngày trước ”
“ Mình muốn mỗi giây mỗi phút đều không cần phải suy nghĩ mà sống ”
“ Mình muốn ở bên cạnh anh và ông. Mình muốn mãi mãi là một đứa không biết mình là ai. Tại sao cái mơ ước này lại không thể nào thực hiện được chứ? Ngày mai mình rời khỏi rồi, tại sao bây giờ mình lại không cam tâm? Ở nơi đây, rốt cuộc có thứ gì khiến mình phải lưu luyến chứ? Đồng Khiết Như, mày thật ra bị sao vậy? Làm ơn tỉnh táo một chút có được không? ”
- Anh họ nói sức khỏe em không được tốt, tại sao em lại không ở trong phòng nghỉ ngơi mà ra đây hả?
Đây là sân thượng. Nó cũng không nhớ mình đã đứng ở đây bao lâu cho đến khi Paul lên tiếng nhắc nhở. Anh bước đến gần bên cạnh nó hơn, còn nó thì đang lúi húi che giấu đi đôi mắt đang đo đỏ của mình.
- Paul, anh đừng bước tới!
Khiết Như luống cuống lên tiếng cảnh báo. Paul cũng vì câu nói này của nó mà đột ngột dừng lại. Cô bé này cũng thật lạ, nó cứ muốn trốn tránh anh cả đời sao?
Cười cười, người con trai ở phía sau gật gật đầu:
- Được rồi anh không bước đến! Nhưng mà, nếu cứ đứng ở một khoảng cách xa như vậy để nói chuyện, anh thật sự rất không quen đó!
Không quen? Câu này nó đã nghe bao nhiêu lần rồi nhỉ? Tên nào cũng muốn đến gần để lợi dụng nó hết. Thật chất có tên nào là không ma mãnh một trăm phần trăm đâu?
Rồi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-cua-thieu-gia-baby-sieu-ngoc/1326548/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.