PARIS
05:30 pm
Hoàng hôn trên biển. Cái không gian và cảm giác thật cô độc khi chỉ có một mình đứng đối mặt với biển khơi. Anh còn nhớ rất rõ: Khi những lúc mà tâm trạng anh tệ hại nhất. Thì lúc đó, lại luôn luôn có một người chạy đến ôm chặt lấy anh từ phía sau. Thậm chí cô bé đó còn ngây ngô nói với anh rằng: " Đồ ngốc! Sau này bất kể những gì mà anh làm, dù là vô tình hay cố ý làm tổn thương em. Em cũng sẽ vì thời gian qua anh đã rất tốt với em, mà sẽ không tính toán mọi thứ " Anh thiết nghĩ, lúc đó chỉ là một câu nói vô thức được phát ra thôi. Mãi mãi, nó sẽ không bao giờ đặt anh vào tình thế ray rứt đó. Nhưng mà đến hôm nay, lời nói vô tri kia cũng đã vì vô thức mà được hình thành. Nếu như cứ mãi mãi tiếp tục như thế này, thì anh rất sợ mình sẽ càng lún sâu hơn. Người ta nói đúng. Nói dối được một lần, thì sẽ có nhiều lần sau tiếp diễn. Thậm chí, những lời nói dối kia lại dần biến thành một thói quen vô cùng xấu. Nhưng nếu lời nói dối đó là lời nói dối thiện chí, thì có đáng được đối phương tha thứ không?
Thả hồn vào bốn bề khung cảnh lạnh lẽo của hiện tại, Tiêu Nhiên dùng ánh mắt chứa đầy rẫy sự đau buồn của mình nhìn ra xa. Ở nơi đó, nó lúc này đang làm gì? Có nhớ đến anh không? Thậm chí, là có quên bén việc ăn uống chỉ vì lo lắng cho những chuyện vớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-cua-thieu-gia-baby-sieu-ngoc/1326542/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.