Sự xuất hiện của Zanbi, như khiến anh phải trùng bước. Dù không cùng một mẹ, nhưng lại rất ân cần. Lấm lúc, cái ranh giới kia, cũng đã được gạt bỏ. Và từ khi nào, anh cũng không hề biết.
-Anh 2! Trước khi quyết định bỏ đi, anh có từng nghĩ đến ba không? Ba kì vọng ở anh như thế nào? Anh quên hết rồi sao?-Bước đến cạnh Tyo, anh hỏi. Sau đó, nhẹ nhàng quay sang Ji-Còn người con gái anh thích! Anh có cảm thấy mình quá ích kỷ không?-Đưa mắt nhìn vào cô. Anh bắt gặp, con ngươi trong sâu thẩm. Anh ích kỷ, thật sự rất ích kỷ-Em nói không sai chứ? Anh rất ích kỷ anh 2 à! Nếu anh muốn cho người con gái anh yêu hạnh phúc. Thì phải hứa với em. Không được vì những lời nói của mẹ mà bỏ đi. Căn nhà này, cần có sự hiện diện của anh! Và em, cũng cần có anh trai nữa. Nếu không, thì sẽ rất mất mặt-Rồi quay lại nhìn Tyo, Zanbi khẽ mỉm cười. Bàn tay anh, vội giữ ngay hành lý.
-Hàn Vỹ Nghiêm! Em..
-Anh 2! Chúng ta là người một nhà mà. Anh mang họ Hàn, thì em cũng vậy thôi!
Hướng mắt vào Tyo, anh nhướng mày.
_______________
-Endy! Tại sao, em lại vô dụng như vậy hả anh?-Nó hỏi, mắt ảo não nhìn ra xa. Cái khu vườn mênh mông, chỉ chứa đủ hai người. Anh cười tươi, khẽ đưa mắt nhìn nó-Anh im lặng, nghĩa là đúng phải không?-Quay lại đối diện anh, nó hỏi tiếp. Endy chỉ lắc đầu, đưa tay nắm lấy tay nó, cất giọng:
-Em không vô dụng!-Anh khẳng định, sau đó giữ chặt tay nó hơn-Do đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-cua-thieu-gia-baby-sieu-ngoc/1326515/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.