*Cạch*
Bắt gặp cảnh thân quen, anh cúi mặt, cất lên tiếng cười nhẹ, một ngày không có nó, nhà cũng không phải nhà.
“ Ừm, tôi thua tính cách ngang bướng của em rồi, đồ đại ngốc! ”
_Korean ơi là Korean, bây giờ..anh mới biết hối hận, thì có quá muộn hay không vậy?-Không phản kháng lại cô, anh quay lại, nơi phía sau cười khẩy, anh hối hận, biểu hiện rõ vậy sao?_Tôi nói cho anh biết, cái bộ mặt bình thản của anh, khiến tôi rất phát điên, anh biết rõ, nó và Shyz, đã kết thúc, tại sao anh còn lôi ra nói, anh không biết, nó là người như thế nào hay sao? Anh không biết, Đồng Khiết Như mà chúng ta quen, nó rất dễ tổn thương hay sao hả?-Gân cổ hét to lên, cô phản kháng, những gì mình cần nói, riêng kẻ đối phương, chỉ bình thản mỉm cười_Hạo Thy Nhật, anh..
_Đừng hét lên ở trước mặt tôi, chúng ta..là gì của nhau sao? Hả? Hơn nữa, cô không phải là tôi, làm sao cô hiểu được, những gì mà tôi đã làm? Vẻ bề ngoài, là toàn bộ con người họ sao? Cô..thật quá xem thường tôi rồi-Im lặng trước lời anh, cô bất chợt khó hiểu, câu nói đó, rốt cuộc là ý gì?_Tôi không muốn tốn nhiều thời gian của mình nữa, kiếp này..tôi không muốn mình sống lãng phí, do đó, những gì tôi làm, điều là có ý nghĩa, Phong Vũ Di, hiểu người khác, chi bằng tự hiểu mình, như vậy..cô sẽ thấy thoải mái hơn đó-Quay vội người bỏ đi, anh cảm nhận, có gì đó nặng trĩu, hiểu quá nhiều, có khi sẽ mệt mỏi.
“ Những lời của anh ta, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-cua-thieu-gia-baby-sieu-ngoc/1326511/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.