Thả hồn vào cái ánh nắng ấm áp của buổi chiều,cô bé nhỏ một mình độc bước trên con đường tấp nập của thành phố.
Mỗi bước chân đều đau như dao cắt,bao nhiêu bất hạnh hình như đều dừng lại ở nó,nghèo khổ không sao,nó muốn có một gia đình hạnh phúc như bao đứa trẻ khác.
Được đến trường,được đi chơi cùng ba mẹ,được yêu thương và được bảo bọc.
Được cùng hát mừng bài ca sinh nhật với ba mẹ,được thưởng thức những món ăn dân giã một cách bình thường.Nhưng sao?Điều này thật khó quá!
_Mẹ nhìn xem,trông nó cứ giống như một đứa ăn mày vậy!Ahihi.
Đôi chân nhỏ bất giác dừng lại hướng mắt về phía người đang nói mình,ừm là hình ảnh hai mẹ con đang nhìn vào nó miệt thị.
Trông họ đường hoàng thế kia,tại sao lại có tài khinh người như vậy?
Đôi môi kia bất giác mỉm cười đánh đổ sự yếu đuối sắp bọc phát ra.
_Đồng Khiết Như! Mày phải cố lên!
*Bịch*
_A!
Sờ nhẹ lên trán nó nhăn mặt,lúc nãy không biết là thứ gì đã phi vào mình.Mở đôi mắt đen tròn ra,nó ngây ngô nhìn đám nhóc tầm 8,9 tuổi đang cầm quả bóng cau có.
_Các anh thật quá đáng! Sao có thể đá bóng ngoài đường chứ?
Nhìn chung quanh xe đang chạy,nó đanh mặt,chung quy chỉ muốn tốt cho con những con người này.
Cả bốn con người trước mặt cười khẩy,duy nhất một người chỉ nhìn nó bằng cặp mắt lạnh tanh,trông cậu bé kia rất thu hút nó.
"Nốt ruồi đó....??"
_A!
Một cậu bé đưa tay chỉ vào trán nó,làm nó giật mình.Suýt ngã,nhưng may mắn thay người con trai với mái tóc màu tím than giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-the-cua-thieu-gia-baby-sieu-ngoc/1326457/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.