Phí Thi, Vương Luỹ cũng nói: "Tá điền Tây Xuyên, điền sản trong mười thành thì trong chín thành tập trung trong tay Đổng Phù, Triệu Vĩ và Đông Châu sĩ. Những tá điền, điền sản này vốn thuộc về sĩ tộc Tây Xuyên. Thế nhưng kể từ khi Lưu Yên vào Xuyên đã bị Đông Châu sĩ cưỡng chiếm mất mà thôi. Nếu như Thừa tướng thu hết những tá điền, điền sản này vào triều đình vậy có còn nói là bảo vệ lợi ích của sĩ tộc Tây Xuyên không?"
"Điều này không có cách nào khác" Giả Hủ chơi xấu nói: "Ban đầu Thừa tướng cũng chỉ đồng ý bảo vệ lợi ích của sĩ tộc Tây Xuyên mà không nói sẽ bảo vệ lợi ích của Đông Châu sĩ".
Phí Thi bực tức nói: "Nếu Thừa tướng đã có thái độ này thì không cần thiết phải bàn đi bàn lại".
"Ai, Phí Thi đại nhân đừng nóng vội" Tới thời khắc mấu chốt Pháp Chính đứng ra hoà giải: "Chuyện gì cũng từ từ, chuyện gì cũng từ từ. Ha ha ha".
Sau khi khuyên nhủ Phí Thi, Pháp Chính nhìn Giả Hủ nói: "Quân sư, ý của tại hạ như này có được không: Mọi người hãy nhường nhịn lẫn nhau, phân chia điền sản, tá điền, nhà cửa, gia nô và các tài sản khác làm hai, mỗi bên năm phần, có được không?"
"Không được" Giả Hủ quả quyết nói: "Nhiều nhất là ba bảy thôi".
Trương Tùng giơ bốn ngón tay, cắn răng nói: "Phân chia thành bốn sáu".
"Được" Giả Hủ vỗ tay nói: "Đồng ý".
Pháp Chính chân tay nhanh nhẹn, hắn lập tức mở sổ sách thống kê điền sản, hộ tịch Tây Xuyển để trên án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625714/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.