Chu Du vừa dứt lời, Thái Sử Từ đã mang Tiết Tống đang bị kẹp dưới nách ném xuống chân ngựa Tôn Quyền. Tôn Quyền nhìn theo ánh đuốc thì thấy thất khiếu Tiết Tống đã chảy máu, hắn đã sớm tắt thở chết. Thái Sử Từ thấy thế hắn ảo não gãi gãi đầu nói: "Người này đã quá sợ hãi, mới bị kẹp đã chết rồi".
Tôn Quyền âm trầm hỏi::"Tại sao Trần Đăng không có mặt ở đây?"
Chu Du nói: "Nghe nói Trần khuê bệnh tình nguy kịch, Trần Đăng quay về Bành Thành chịu tang cha".
"Đáng tiếc" Tôn Quyền căm hận nói: "Cuối cùng vẫn để Trần Đăng tránh được kiếp nạn này thế nhưng Giang Đô đã bị công phá. Hãy lập tức giết hết người già trong thành báo thù cho phụ thân rồi ca khúc khải hoàn quay về Lư Giang".
"Chúa công, không được" Chu Du vội vàng la lên: "Tuyệt đối không thể tàn sát dân chúng trong thành".
Tôn Quyền lãnh đam hỏi: "Vì sao không thể?"
Chu Du hỏi ngược lại: "Xin hỏi chúa công muốn nhất thời tiêu tan sự căm phẫn hay là muốn giành được vùng đất Giang Hoài màu mỡ?"
Tôn Quyền nói: "Cô vừa muốn hả giận mà cũng vừa muốn vùng Giang Hoài màu mỡ".
Chu Du nói: "Nếu chúa công muốn hả giận, tại sao không dẫn quân lên phía bắc đánh Viên Thiệu? Nếu muốn giành được vùng Giang Hoài màu mỡ thì đây chính là cơ hội tốt nhất để có thể lấy lòng sĩ tộc Từ Châu. Sao có thể tàn sát dân chúng trong thành Giang Đô được?"
Tôn Quyền nói: "Lúc này Thiên Tử đã ở Lạc Dương. Sĩ tộc Từ Châu nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625708/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.