Trần Lưu, đại doanh quân Tào.
Lưu Diệp vội vàng vào đại trướng, nói với Tào Tháo: "Chúa công, Trọng Đức đã gom góp được nhóm quân lương đầu tiên rồi."
Tào Tháo ồ khẽ một tiếng, đột nhiên phát hiện vẻ mặt cổ quái của Lưu Diệp, không khỏi cười khổ, hỏi: "Tử Dương, ngươi phải chăng là cảm thấy cô quá tàn nhẫn?"
"Ài!" Lưu Diệp than khẽ một tiếng, nói: "Tại hạ chỉ hi vọng loại chuyện này về sau sẽ không phát sinh nữa."
Tào Tháo u sầu nói: "Tử Dương yên tâm, sau ngày hôm nay loại chuyện này sẽ không phát sinh nữa đâu."
"Báo!" Tào Tháo vừa dứt lời, tiểu tướng Tào Thuần đột nhiên bước nhanh vào trướng, quỳ xuống nói: "Chúa công, không ổn rồi!"
Tào Tháo vội vàng nói: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Tào Thuần khóc không thành tiếng, nói: "Quân sư, quân sư ông ấy..."
Trong mắt Tào Tháo chợt lóe lên vẻ lo lắng, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Lưu Diệp vội vàng nói: "Quách Gia tiên sinh xảy ra chuyện gì rồi?"
Tào Thuần buồn bã nói: "Quân sư ông ấy đã trận vong ở Diệp huyện rồi?"
"Ài?"
Tào Tháo không hề khóc to, chỉ trầm mặc một hồi lâu rồi thở dài một hơi, nhắm mắt lại, hai hàng lệ chảy xuống. Hạ Hầu Uyên, Hạ Hầu Đôn, Tào Nhân trước sau chiến tử xa trường, hiện tại... cuối cùng cũng tới lượt Quách Gia. Tào Tháo đột nhiên cảm thấy một tia cô độc, cô độc phát ra từ sâu trong tim.
"Chúa công!"
"Chúa công!"
Tào Thuần, Lưu Diệp thấy vẻ mặt khác lạ của Tào Tháo, không khỏi bước lên trước một bước, đưa tay ra định đỡ Tào Tháo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625675/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.