Khi hai ngàn tàn binh cuối cùng do Quách Gia suất lĩnh lui tới Diệp huyện thì rốt cuộc bị Mã đồ tể đuổi kịp. Vì bất đắc dĩ, Quách Gia chỉ đành hạ lệnh lui vào trong Diệp huyện để tử thủ, quân Tây Lương theo đuôi mà tới lập tức vây kín Diệp thành nho nhỏ đến một giọt nước cũng không lọt. Cho dù chỉ là một con chuột cũng đừng hòng chạy thoát khỏi vòng vây chắc chắn của quân Lương.
Diệp huyện huyện nha.
Quách Gia vùng vẫy từ trên giường mềm ngồi dậy, nói với thân binh: "Rượu, mang rượu tới đây!"
"Quân sư, thân thể của ngài... không thể uống rượu đâu."
Thân binh rất khó xử, trước khi xuất chinh, thừa tướng từng đặc biệt dặn dò, nói là thân thể của quân sư chính là tửu sắc quá độ nên mới hư nhược, bảo hắn bất kể là như thể nào cũng phải ngăn quân sư uống rượu.
Khuôn mặt trắng bệch của Quách Gia lộ ra một tia nộ ý, thấp giọng nói: "Rượu!"
Thâ binh nói: "Thừa tướng nói..."
Quách Gia ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào thân binh.
Thân binh đành đem nửa câu sau nuốt ngược vào trong bụng, ủ rũ nói: "Tiêu nhân đi tìm một chút rượu đây."
Thân bình vừa rời đi, Tào Chân liền rầm rập tiến vào đại sảnh, nói với Quách Gia: "Quân sư, bốn cửa phòng ngự đều an bài xong rồi, có điều bản công tử cho rằng quân Lương không có nhiều khả năng sẽ nhân đêm mà công thành đâu, quân Lương truy đuổi và chiến đấu mấy trăm dặm, tuy liên tiếp dành chiến thắng, nhưng bọn chúng dẫu sao cũng là người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625668/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.