"Ừ." Mã Dược gật đầu, nói: "Quân Tịnh Châu đã nam hạ, tiếp theo chắc sẽ đàm phán với Viên Thiệu. Văn Hòa cho rằng cô nên đề xuất điều kiện như thế nào, mới không bất trí mà chọc giận Viên Thiệu, lại không để bên mình chịu thiệt."
Cổ Hủ cười gian, nói: "Vậy thì phải làm rõ mục đích xuất binh Tịnh Châu của Viên Thiệu trước đã."
Mã Dược nói: "Nói tiếp đi."
Cổ Hủ nói: "Hủ cho rằng mục đích xuất binh Tịnh Châu của Viên Thiệu không ngoài ba điều. Thứ nhất, là thèm thuồng quân mã của Tấn Trung quân mã trường. Thứ hai là thử phản ứng của chúa công. Thứ ba là muốn hai mặt giáp kích Tương Dương, công chiếm Hồ quan hiểm yếu! Hủ cho rằng ba điểm này mới là trọng diểm xuất binh của Viên Thiệu lần này."
"Có Hồ quan thủ chắc môn hộ phía tây Hà Bắc, lại có U Châu làm lá chắn cho bắc bộ Hà Bắc, Viên Thiệu mới dám yên tâm mà nam hạ."
Mã Dược gật đầu, nói: "Ừ, phân tích của Văn Hòa rất có đạo lý, tuy nói công chiếm Hồ quan hiểm yếu là mục đích chủ yếu xuất binh Tịnh Châu của Viên Thiệu, nhưng tên Viên Thiệu này rất có mặt mũi, cho nên muốn khiến hắn rút khỏi các quận Nhạn Môn, Thái Nguyên, Tân Hưng, đã bị công chiếm là không có khả năng, nhưng tại quân Tây Hà ngạnh chiến một trận, khiến Viên Thiệu lĩnh giáo tiên phong của Lương quân, bức Viên Thiệu ký hiệp nghị đình chiến thì vẫn có thể!"
Cổ Hủ nói: "Trận chiến ở quân Tây Hà là nhất định phải đánh rồi, hơn nữa nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625638/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.