Phía tây Kế huyện hai mươi dặm, đại doanh quân U Châu.
Điền Dự bị đánh thức dậy, hắn vừa ngồi dậy thì thấy tên đội trưởng thân binh đang lo lắng đứng ở cạnh giường, hắn không khỏi kinh ngạc hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Tên đội trưởng thân binh nói: "Tướng quân không hay rồi, xảy chuyện lớn rồi".
Điền Dự trầm giọng nói: "Hãy từ từ nói, đã xảy ra chuyện lớn gì?"
Tên đội trưởng thân binh nói: "Thám mã mới phi báo, thành Kế huyện đã bị quân đội của Mã đồ phu đánh chiếm".
"Tuyệt đối không thể nào. Mật thám và thám mã của quân ta rải khắp U Châu, thảo nguyên Mạc Bắc, thậm chí ngay cả ở Hà Sáo cũng có một lượng lớn mật thám của quân ta hoạt động. Nếu quân đội của Mã đồ phu có bất kỳ biến động nhỏ nhất nào đều không thể khoát khỏi tai mắt mật thám của quân ta. Chẳng lẽ bọn chúng có thể bay từ trên trời tới đây sao?"
Điền Dự cau mày trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi đột nhiên hắn thất thanh la lên: "Hỏng rồi!".
Tên đội trưởng thân binh vội hỏi: "Tướng quân, có chuyện gì vậy?'
"Mã tặc!" Sắc mặt Điền Dự đại biến. Hắn hốt hoảng nói: "Thật đáng chết. Nhất định là mười mấy toán quân Mã tặc đó".
Tên đội trưởng thân binh vội hỏi lại: "Là Mã tặc sao?"
"Mau!" Điền Dự hít một hơi thật sâu, hắn quát to: "Lập tức tập hợp đại quân gấp rút tiến về cứu viện Kế huyện. Mau đi".
"Tuân lệnh".
Tên đội trưởng thân binh vội vàng lĩnh mệnh rời đi.
Chưa tới nửa canh giờ sau, Điền Dự chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625597/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.