Giang Lăng, phủ Thái Thú.
Trong ánh lửa yếu ớt, Mã Dược đang cúi đầu xem bản đồ, Lý Mông, Vương Phương, Cam Trữ, ba tướng cùng nhau đi hàng. Cả ba đứng thành hàng ngang trong sảnh, ôm quyền nhìn Mã Dược nói: "Mạt tướng tham kiến chúa công".
Mã Dược khoát tay, hắn đứng dậy, nghiêm giọng hỏi: "Công việc thu gom đội thuyền làm tới đâu rồi?"
Lý Mông vuốt mồ hôi trên mặt, hắn thở hổn hển nói: "Hồi bẩm chúa công, các loại thuyền lớn, nhỏ hai bên bờ Trường Giang đều đã bị mạt tướng thu hết. Tổng cộng có hơn hai trăm con thuyền lớn, thuyền nhỏ có hơn một ngàn chiếc, đủ để chở hơn tám ngàn tướng sĩ cùng hơn một vạn chiến mã, còn dư thuyền để vận chuyển lương thực và thức ăn cho chiến mã ở trong thành Giang Lăng nữa nhưng…".
Mã Dược trầm giọng nói: "Nói!"
Lý Mông nói khẽ: "Phần lớn ngư dân ở hai bên bờ Trường Giang đã nghe được tin tức nên bỏ chạy, không có cách nào chiêu mộ đủ thuyền phu".
Nếu như không thể chiêu mộ đủ thuyền phu, đại quân của Mã Dược không thể nào xuôi dòng Trường Giang xuống vùng Duyên Giang thuận lợi. Đây hoàn toàn là vấn đề nghiêm trọng. Dù tám ngàn thiết kỵ Tây Lương kiêu dũng, thiện chiến nhưng đó chỉ là khi ở trên vùng đất bằng. Bây giờ bắt bọn họ chèo thuyền chẳng khác nào như bắt Trương Phi phải thêu thùa.
Một lúc lâu sau Mã Dược mới trầm giọng hỏi: "Tổng cộng phải cần bao nhiêu thuyền phu?"
Lý Mông liếc nhìn Cam Trữ rồi đáp: "Thuyền lớn phải cần hai mươi người thuyền phu. Thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625558/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.