"Không còn thời gian nữa" Lưu Biểu hít sâu một hơi, hắn quay đầu nhìn Trần Kỷ, Hứa Cống và tướng sĩ bản bộ quát to: "Trần Kỷ, Hứa Cống, nhị vị tướng quân ở bên ngoài quan ải tiếp ứng. Các tướng Kinh Châu chỉ huy quân mã bản bộ theo bản quan đoạt lại quan ải. Giết".
Không thể trách Lưu Biểu chủ quan, càng không thể trách Khoái Việt tính sai.
Bởi vì hai người căn bản không ngờ Mã đồ phu dám bỏ Dĩnh Xuyên và đại quân Tây Lương, chỉ dẫn tám ngàn quân thiết kỵ tới Vũ Quan.
Lưu Biểu vừa ra lệnh, binh sĩ Kinh Châu reo hò xông vào quan ải. Lưu Biểu cùng Khoái Việt và Nguỵ Hoà, Vương Uy và các bộ tướng Kinh Châu tiền hô hậu ủng xông vào quan ải thì thấy trong quan ải khói lửa bốc ngút trời, Lý Thôi cùng quân Lương Châu thủ hạ đang đánh nhau loạn xì ngầu với quân Lương Châu của Mã Dược. Tiếng binh khí va chạm nhau và tiếng ngựa hí vang vọng khắp đất trời.
Thế nhưng Khoái Việt nhanh chóng phát hiện có điều gì đó không ổn. Dù quang cảnh bên trong quan ải rất náo động nhưng một lúc lâu rồi vẫn không thấy bất kỳ tên lính nào ngã xuống. Những binh lính Lương Châu này dù đang liều mạng chém giết nhưng cũng giống như chơi đùa với nhau.
"Chúa công chậm đã" Khoái Việt vội vàng giục ngựa tiến lên trước mặt Lưu Biểu, kéo cương ngựa Lưu biểu la lên: "Hình như có điều gì không đúng".
"Hả?" Lưu Biểu hoang mang nhìn Khoái Việt hỏi: "Di Độ đã phát hiện ra chuyện gì?"
Chỉ trong chốc lát đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625553/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.