Trước trận Bạch mã Nghĩa Tòng.
" Hả?"
Trong mắt Triệu Vân hiện lên sự kinh ngạc. Rõ ràng Tiên Đăng doanh không phải đã thất bại. Rõ ràng là chúng chủ động rút lui. Tại sao vậy? Chẳng lẽ chúng có quỷ kế gì?
Trung quân Tiên Đăng doanh.
" Ngu ngốc. Tưởng ta rút lui sao!" Trong mắt Cúc Nghĩa hiện lên sát khí, hắn lại gào lên: " Cự nỗ binh … đột kích".
" Hống!"
" Hống!"
" Hống!"
Đột nhiên trong lúc đó hàng dãy quân cự nỗ bỗng hiện lên trước trận của quân Bạch mã Nghĩa Tòng theo hướng đột kích chính diện. Quân cự nỗ gào thét lập thành thế trận sẵn sàng đón đánh quân Bạch mã Nghĩa Tòng của Triệu Vân.
" Hả, cái gì?" Triệu Vân giật mình kinh hãi. Hắn chỉ thẳng Ngân Thương lên trời, hét lớn đến khản cả giọng: " Đình chỉ đột kích. Lập tức rút lui, rút lui".
Tuy nhiên tất cả đã muộn.
Cùng với hàng loạt âm thanh chói tai vang lên. Một màn tên nỏ dày đặc như mưa bắn chụm bay lên như tia chớp. Trong nháy mắt có mấy trăm kỵ mã Nghĩa Tòng xoay người ngã xuống. Khi ngã xuống đất chúng không có bất kỳ cử động nào, giãy giụa càng không có những tiếng kêu la không ngừng. Cũng không có tiếng ngựa hí, tiếng người gào thét như hai bên quân đối địch với nhau lúc trước. Trên chiến trường lúc này có vẻ yên tĩnh một cách quỷ dị thế nhưng tốc độ thu hoạch nhân mạng lại hoàn toàn không kém hơn so với lúc trước.
Điều duy nhất khác biệt là bên chết trận lúc này là tướng sĩ Bạch mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625536/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.