Thứ Sử Từ Châu Đào Khiêm nghe được tin này, ông ta muốn nhân cơ hội này kết giao với Tào Tháo liền phái Đô Uý Trương Khải chỉ huy năm trăm bộ hạ cũ tới hộ tống.
Ngày nọ đi tới nửa đường, trời đột nhiên đổ mưa to, Úng Thiệu, Trương Khải cuống quít đem gia quyến Tào Tung cùng hơn một trăm xe chở tài vật vào trong ngôi chùa cổ trong núi tạm tránh. Bởi vì thê thiếp Tào Tung là phận nữ lưu, không thể ở chung một chỗ cùng binh sĩ nên Tào Tung tạm thời an bài năm trăm thủ hạ Trương Khải bên ngoài. Khi màn đêm buông xuống, mưa càng to, gió thổi mạnh, rất nhiều binh lính bị nước mưa xối ướt sũng.
" Con mẹ nó, các huynh đệ đã từng trải qua nỗi khổ ải này chưa?" Một tên lính dùng tay lau nước mưa trên mặt, hùng hùng hổ hổ nói: " Nguyên chúng ta vốn tưởng đầu hàng quan quân là có thể ăn ngon, uống rượu. Tình cảnh bây giờ còn không bằng ngày xưa. Sớm biết thế này thì chỉ có quỷ mới đầu làm quan quân".
" Đúng thế" Một tên lính khác đang nằm gục bên bệ cửa nhìn vào bên trong, hắn nhìn đám binh sĩ xung quanh, chỉ tay vào trong phòng nói: " Hãy nhìn người ta, nào là rượu, là thịt. Các huynh đệ chúng ta thì ngay cả chỗ trú mưa cũng không có. Nếu mà là ngày xưa, lão tử ta đã sớm phá cửa xông vào".
Tên lính vừa nói xong bên ngoài hành lang chùa lập tức vô cùng yên ắng.
" Răng rắc".
Ánh chớp loé lên, soi sáng gương mặt của năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625532/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.