" Truyền lệnh, đốt lửa!"
" Trường thương binh lập trận cự mã".
" Cung thủ chuẩn bị".
Quân lệnh của Thành Nghi làn lượt được truyền xuống bên dưới. Một đống lửa lớn được đốt lên trên bãi sông, ở khoảng cách mười dặm cũng nhìn thấy. Một ngàn tên trường thương binh tiến vào hợp thành trận thế sau đoàn xe vận lương. Năm trăm tên cung thủ lập trận phía sau trận của quân trường thương. Những cây trường cung đã được tháo xuống.
Cách bãi sông Hà Than vài dặm về bên trái có một khu rừng rậm, Trương Hoành và ba ngàn tinh binh mai phục trong khu rừng rậm này. Vào lúc tiết trời mùa xuân se lạnh, chẳng hứng thú gì khi mai phục ngoài trời. Trương Hoành và ba ngàn binh lính đang trong tình trạng đông cứng thì một tên lính tinh mắt hét ầm lên.
" Tướng quân, lửa. Đốt lửa rồi!".
" Hả!"
Trương Hoành vội ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, quả nhiên thấy mấy đống lửa lớn đã được đốt lên ở bãi sông Hà Than. Hắn vội quay đầu nhìn lại đằng sau nhìn về hướng bắc, xa xa ở đó xuất hiện bạt ngàn đuốc đang cuốn tới. Không nghi ngờ gì nữa đó chắc chắn là phản quân của Mã Đằng. Trương Hoành phấn chấn nghĩ thầm quân sư đúng là thần cơ diệu toán. Mã Đằng quả nhiên đã trúng kế.
" Các huynh đệ" Trương Hoành rút kiếm giơ cao. Hắn hô to: " Thời khắc quan trọng đã tới. Hành động thôi. Hãy nghe kỹ lời lão tử đây. Ngựa bịt mõm, móng bịt vải, không được nói chuyện, không được gây ra tiếng động, càng không được đốt đuốc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625462/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.