Lũng Huyền, đại doanh quân Lương Châu.
Bàng Đức đi nhanh vào đại trướng của Mã Đằng ôm quyền nói: " Mạt tướng tham kiến tướng quân."
" Lệnh Minh, ngươi đã đến rồi?" Mã Đằng chỉ tay nói: " Xin mời ngồi."
Bàng Đức lại bàn ngồi vào chỗ của mình đối diện Mã Đằng rồi hỏi: " Chẳng hay tướng quân cho gọi mạt tướng đến đây gấp là có chuyện gì quan trọng?"
Mã Đằng bùi ngùi thở dài một tiếng rồi hỏi: " Lệnh Minh, ngươi theo Bổn tướng quân đã bao năm rồi?" Bàng Đức nói: " Mạt tướng mười bảy nhập ngũ, là thân binh dưới tướng tướng quân. Đến nay là sáu năm tám tháng rồi."
Mã Đằng hỏi: " Bản tướng quân đối đãi ngươi như thế nào?"
Bàng Đức nói: " Tướng quân có ơn với tôi như cha mẹ, nếu không được tướng quân nâng đỡ thì tôi đâu có ngày hôm nay?"
" Tốt lắm." Mã Đằng nghiêm nghị nói: " Lệnh Minh ngươi lời nói thật cho Bản tướng quân, gần đây trong doanh có nghe được lời đồn đại nào không?"
Bàng Đức liền biến sắc mặt, do dự nói: " Cái này ~~ "
Mã Đằng trầm giọng nói: " Nói mau!"
Bàng Đức cúi đầu, đáp: " Trong doanh có nhiều lời đồn đại, nói tướng quân vong ân phụ nghĩa, cố ý phản bội Cảnh đại nhân, để nghênh đón Mã Dược vào làm chủ Lương Châu."
" Bình!"
" Bản tướng quân xuất thân bần hàn, nhưng sau này cũng là rường cột trung thành, cũng biết lễ nghi trung hiếu, làm sao lại là đồ vong ân phụ nghĩa?" Mã Đằng nện một chưởng nặng nề lên bàn mà cả giận nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625455/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.