Ánh mắt Giả Hủ chợt sáng lên, đột nhiên tiến lên một bước ghé sát vào tai Mã Dược nói nhỏ vài câu. Mã Dược nghe xong lập tức hai mắt sáng ngời, vui vẻ nói: " Tốt lắm, một người quân tử ắt phải có chỗ khác thường! Khó trách ngươi không muốn Bản tướng quân dẫn Thư Thụ xuất chinh, thì ra vẫn còn tâm tư đó, hắc hắc. Không hổ là Văn Hòa, độc kế cỡ đó mà cũng có thể nghĩ ra."
Giả Hủ cười hắc hắc, nói: " Chúa công quá khen, hắc hắc."
" Người đâu" Mã Dược vung tay lên, lớn tiếng nói, " Dẫn Thư Thụ lại đây!"
Thư Thụ được đưa tới rất nhanh.
Hai mắt Thư Thụ nhìn lên trời mà cũng không thèm ngó đến Mã Dược rồi hừ một tiếng trong mũi. Điển Vi đứng bên cạnh đột nhiên giận dữ, rút đôi đại thiết kích ra muốn giết Thư Thụ nhưng bị Mã Dược khoát tay ngăn chặn.
Mã Dược tiến lên đi tới trước mặt Thư Thụ hỏi: " Thư Thụ tiên sinh, có đầu hàng hay không?"
Thư Thụ phất phất ống tay áo, đường đường chính nghĩa nghiêm nghị quát lên: " Không hàng."
Mã Dược cười nhạt, đưa tay một ngón tay chỉ vào Trương Mậu đang nằm dưới đất đã sợ đến xám ngoét mặt mà nói: " Có biết người này là ai?"
Thư Thụ hừ một tiếng, quay đầu đi nơi khác, dáng vẻ không cần quan tâm đến điều gì.
" Không muốn biết? Vậy Bản tướng quân càng muốn để ngài biết, người này họ Trương tên Mậu, chính là người Tần Hồ." Mã Dược nói một chập rồi quay đầu lạnh lùng nói: " Người đâu, đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625451/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.