Liễu thành, đang diễn ra ác chiến.
Tiếng trống trận và tiếng kèn hiệu vang lên ầm ầm, một đám đông quân đội liều mạng từ bốn phía mạnh mẽ tấn công Liễu thành. Tên nỏ bắn như mưa lên không trung thành từng đám, cướp đi sinh mạng của hàng loạt binh sĩ.
Gỗ đá từ trên thành lăn xuống làm binh sĩ Liêu Đông ngã xuống từng đám, một vạc dầu sôi từ trên thành trút xuống làm hơn trăm binh sĩ dưới thành kêu thảm không ngớt, lại một mũi tên lửa ở trên thành bắn xuống làm lửa cháy khắp dưới chân thành, các tướng sĩ Liêu Đông bị lửa bén kêu la giãy dụa trong biển lửa.
Công Tôn Độ toàn thân nhung phục, gò ngựa đứng trên sườn núi ngoài thành, sắc mặt hung dữ.
" Truyền quân lệnh của ta, toàn quân tiếp tục tấn công, không tiếc bất kể giá nào, trước khi trời tối nhất định phải phá được Liễu thành!"
Trên thành lầu, Nghiêm Cương vừa chém một binh sĩ Liêu Đông đang cố sức trèo lên thành lầu, rồi lại bên Chu Thương nói: " Chu Thương tướng quân, tên Công Tôn Độ kia điên rồi! Đột nhiên ngay cả tiến công dò xét cũng không làm, đại quân vừa tiến đến đã toàn lực công thành, thực sự trái với đạo cầm quân, hắn ta nhất định đã phát điên thật rồi."
Chu Thương không nóng không lạnh, lạnh lùng nói: " Quân tới tướng cản, nước lên đê chắn, có gì mà lo! Giết …"
...
Ngoại thành Trữ huyền, đại giáo trường.
" Giết!"
Một tên dũng sĩ Ô Hoàn hét lớn, mặt mày hung hãn, loan đao vung lên quá đỉnh đầu …
" Phốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-tai-tam-quoc-lam-quan-phiet/1625395/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.